|
|
|
Đại Chúng số 115 - ngày 1 tháng 2 năm 2003 |
Xuan Qui Mui-Xuan Cau Nguyen Phuong Du Giai Thoai Van Chuong Hien Dai |
QUÊ HƯƠNG GẤM VÓC Đường quê hương giờ là đường độc đạoChỉ có đi mà chẳng có lối vềDẫu có phải xương tan cùng tuế nguyệt Hồn vẫn tìm đ ường độc đạo về quêQuê ta đẹp, ngát xanh màu lúa mạ Với hàng dừa vun vút thẳng hàng cây V ới cánh đồng dài trải cuối chân mâyVươn lên mãi màu xanh đầy nhựa sống Có những dòng sông, phù sa nhuộm thắm Chạy ôm bờ, vun lúa ngát xinh tươi Có những mái tranh ẩn nấp bên đồi Làn khói tỏa, bữa cơm chiều ấm cúng Có những đêm, ánh trăng thanh vằng vặc T a đếm thầm muôn ngàn giải sao xaQuê ta đẹp, tựa bức tranh thuỷ mạc Đã điê u tàn từ lúc giặc xâm lăngTổ Quốc đau thương, hồn thiê ng sông núiKhóc tủi hờn vì dân chúng điêu linh Đang trông đợi những anh hù ng bốn biểnChung một lòng về đoạt lại quê hương Chi ếm đoạt lại từ tay bầy lang sóiDãy sơn hà bát ngát những vinh hoa Góp bàn tay vạn người chung một sức Ta sẽ về xây dựng xóm làng ta Vương Thảo Hương
Biết đến bao giờ Mùa đông tuyết lạnh ở phương này Nhớ nước thương nhà mắt lệ cay Nghĩ đến song thân nơi cát bụià Có ai hiểu thấu nỗi đau nà yàCũng đà nh lạnh lẽo như sương tuyếtMười một Xuân người đẫm gió sương Mái tóc xanh xưa gi ờ điểm bạcXứ người lau lệ khóc quê hương ! Chúng ta , tất cả người vong quốc Thảm họa cơ trờiàlạc bốn phương Từng mảnh hồn đau lì a tổ ấmGian nan, phiêu bạt, lẽ vô thường à Bạn bè, thân quyến giờ xa lắc Biết đến bao giờàtrở lại thăm Từ buổi chia tay lìa đất Mẹ Tuyết sương phủ mộàmẹ cha nằm ! Ngân giang thăm thẳm nghì n xa cáchMẫu tử tình thâm phải cách chia Nhớ mái nhà xưa qua lối nhỏ Khói lam bàng bạc giữa sương khuyaà Bây giờ lặng lẽ thân ly khách Xuân đến nghe lòng đẫm gió mưa Bao kẻ trắng đê m tràn nỗi nhớĐau lò ng dân Việtàthảm thương chưa ?Hãy pha nỗi nhớ vào men rượu Cố nén trong tim giọt lệ khô Thầm ước như là ta đã được Chào Xuân quê Mẹàthỏa mong chờ à Ngọc An Xuân Quý Mùi 2003
Dây tơ vương Vân Uyên Mỗi bước chân đi kỷ niệm rơi Như mưa nhỏ lệ bóng mây trôi Âm dương cách biệt tình khôn tận Trải nhớ thương vương khắp đất trời. Tình mê lững thững gió chiều bay Tay lồng tản bộ lối xưa đây Cỏ hoa vườn cũ thành xa lạ Chim thú lặng thinh lách lóng cây. Gió thoảng hồn du phiếm phiếm cao Bao la mở ánh huyền huyền sao Đâu chung đâu thủy đâu trời nhỉ Ai thấy hồn ai ở chốn nao ? Hình xưa bóng cũ đ âu đâyDấu chân lưu luyến những ngày cùng đi Canh khuya vui chuyện gối kề Lạnh chăn bừng tỉnh hoá về trong mơ. Cành ngày càng thấy thương anh Một mình nói chuyện một mình mãi sao Trở mình tỉnh giấc chiêm bao Lời còn vă ng vẳng đâu nào thấy ai.Bí kỳ sinh tử chia hai Tiềm mơ thức tưởng nói lời thiệt hơn Ai đau thầm lụy thấm hồn Ai sầu ngang trái lạnh nguồn lửa duyên. Tình thơ kiếm bến ngưng thuyền Thơ ơi ! Cho thấy bến thuyền buông neo.
KHI ANH VỀ Viết thay A.N. Khi anh về, có còn em trong túi? Hay bỏ quên, bên ly rượu cay nồng? Ở miệng ly, tăm sủi bọt bềnh bồng Đã ợ cùng cười với lưu linh nghiêng ngửa?Khi Anh về, có nhớ không, lời hứa? Lời hẹn thề, đơn giản chuy ện muối dưaRượu uống mãi, môi mềm đã cắn chưa? Có còn nhớ những gì từng mơ ước? Khi anh về, có nhìn ra ngõ trước? Có thấy gì trong những bóng đ ường đêm?Nghiêng dáng, thyền nhân đi, buớc rũ mềm Nhắc ai hoài, những đêm cùng ác mộng Khi anh về, đất trời cò n nổi sóng,Đê m trại tù, từng thèm ánh trăng khuya?Tơ tưởng mãi ngày được cùng sẻ chia Chút trời xanh, chút mây và chút nắng Anh ơi anh! Bọt bia vàng hay trắng? Có đậm mà u như nỗi nhục ngày xưa?Như sóng nhấp nhô vờn bóng hàng dừa, Hay nhăn nhíu nhữờng vế t hằn cố xứ?Anh ơi Anh! Nghe không, lời em chứ? Màu máu dân lành gợn đĩa tiết canh Lòng nỡ nào say sưa mãi cho đànhà Khi Anh về, em vẫn ngồi đây đợi Bao tim buồn chẳng bằng trái tim em! Nhưng Anh về, không còn em trong túi? Anh bỏ quên, bên ly rượu cay nồng Ý Nga 14.9.2002
Khi Đảng Cộng Sản cò nXênh xang quần áo mới Tíu tít vui ngày hội Mùa xuân muôn hoa nở Mừng vui đón họ hà ngPháo đỏ tưng bừng nổ Bỗng nhiên vang tiếng súng Máu lệ nào tuôn đổ ? Dân lành lo hoảng hốt Nhà nhà lửa cháy đốt Già trẻ giết không tha Rồi từ đó chiến tranh Lan rộng phá tan tành Toàn dân kêu đói khổ Lương tâm người đóng cửa Con mắt người không mở Bàn chân người giẫm đổ Bàn tay người chém đâm Sát hại bao sinh linh Khiến Việt Nam sụp đổ Trong đói nghèo khó khăn Trong lao tù tố i tămTrong sóng gào gió dữ Trong rừng thiêng nước dộc Tiêu hao cả dân tộc Cam tâm làm nô bộc Dâng hiến cả nước non Đà nh quỳ lụy chui lònĐành ăn mà y ngoai bangTết đến vẫn xê ng xangVẫn tiệc rượu nghêng ngang Trên xác chết hàng hàng Tiếng xích xiềng loang xoang Khi dân tộc bàng hoàng Tương lai đã không cònTrí óc bị soi mòn Hạnh Phúc ??? Hai tiếng kêu loong coong Rỗng tuyếch trong tâm hồn Người dân Việt đau đớn Khi đảng Cộng sản cò nVân Hải
MƠ XUÂN Nửa đêm tỉnh giấc đón xuân sang Tuyết phủ đầy sân dạ bẽ bà ng!Run rẩy cành mai khô nở muộn, Dăm hàng câu đối ý ngổng ngang. Những tưởng xuan gieo lòng khơi động? Cố tìm bày én có như không! Vận nước chìm theo cơn sóng dập, Bọt bèo trôi mãi bến mênh mông! Xuân có về qua mấy biển khơi? Gọi đà n én lạc khắp phương trời,Sao không kết lại cho xuân thắm? Để khối tì nh riêng hẻo tả tơi!Trăng vẫn cò n trên đỉnh đợi chờ,Hồn quê là nắng đượm màu thơ. Mai vàng rực rỡ thơm hương mói, Rộn rã niềm vui ngập bóng cờ. Đỗ Bì nhMẸ Trước ngõ tuyết giăng như tóc mẹ Quê người xuân đến mắt muồn se! Được tin mẹ bệnh lò ng nôn nóng,Lời hứa chưa nguôi, chẳng thế về. Thuổ giặc tràn vào gieo nỗi sợ.. Cảnh nhà tan tác mẹ bơ vơ! Thân già còm cõi, dầm sương nắng, Lặn lội tìm con ngóng với chờ... Thế sự xoáy theo dòng thác lũ, Đời con biền biệt mấy xuân thu! Bóng gầy thui thủi soi trên vách, Mỏi mắt trông con thoát ngục tù. Viễn xứ mây chiều vương dáng mẹ, Mắt buồn u uẩn mấy hàng tre. Tuyết rơi tê tái hồn vong quốc Mẹ xá cho con tội muộn về. Đỗ Bì nhMừng Xuân chúc Tết Tết nhất năm nay biết chúc gì Ngổn ngang trăm sự chúc điều chi Nước non khuất nẻo làn mây đỏ Đây đó chan hoà hận biệt ly.Chẳng lẽ Xuân về chẳng chúc nhau Sơ sài lấy lệ một đôi câu Rượu nồng chúc cạn dăm ba chén "Dữ ngã đòng tiêu vạn cổ sầu". Tuyết phủ quê người lạnh thấu xương Buồn nào hơn cảnh nhớ quê hương Chúc nhau vui vẻ mừng năm mới Tạm gác bên lòng nỗi nhớ thương. Cuộc sống lưu vong cực biết bao Chân trời góc bể vạn gian lao Xuân về hy vọng đời thêm đẹp Thân chúc bà con bớt khổ đau. Cất bước ra đi cách biệt rồi Giang sơn đất mẹ dẫu xa xôi Mừng Xuân tươi thắm gì hơn chúc Vạn kỷ không quên được giống nòi. Hãy tạm Xuân này ở chốn xa Tấm lòng cố quốc chẳng phôi pha Quí-Mùi xin chúc ta cương quyết Trở lại quê xưa, Tết nước nhà. Song Thái Paris 2003 Ai là Chúa Xuân ? Tự cổ vẫn đồn Nữ Chúa Xuân Thiên hương tuyệt sắc đẹp vô ngần Mày ngài mắt phượng đầy muôn vẻ Má phấn môi son đủ mọi phần Mấy lượt đổi thay, nguyê n giá ngọcBao lần qua lại, vẫn thanh tân Tiếc thay thiên hạ chưa ai được Nhìn thấy dung nhan chỉ một lần. Năm nay mong ước Chúa Xuân Hãy xin xuất hiện cho trần thế xem Kẻo xưa nay vẫn cứ tin Vào toàn cảnh sắc thiên nhiên thôi mà Mỗi khi đà o thắm trổû hoaCỏ cây nẩy lộc, gọi là sang xuân Tuyệt không thấy bóng giai nhân Trở về tha thướt trước sân bao giờ Đón chào, mừng rỡ, đợi chờ Với nàng gặp mặt quả chưa lần nào Cho nên trần thế khát khao Được phen giáp mặt má đà o xinh tươiTrải qua vạn kiếp muôn đời Chúa Xuân chỉ có trong lời nói thôi Đà i trang sắc nước hương trờiThực ra tưởng tượng của người vui xuân. Song Thái (Paris 2003) Quí Mùi Khai Bút Minh niên khai bút suốt năm hay, Bút viết vào đâu gặp sự may. Quê cũ cảm về lòng ngóng đợi ; Thân bằng nhớ đến dạ khôn khuây. Đè n hương thành kính dâng Tiên-Tổ ;Bánh mứt trà thơm ngấm dạ dầy. Hiền thảo lời ngay Trời giúp sức ; Tha hương thao thức suốt đê m ngày.Gia-Trạng Paris Xuân Quí-Mùi 2003 Sắc Xuân tươi đẹp báo Dương tê n,U-Ám tuyết sương gió lạnh rên. Con cháu nơi nơi lờI chúc phúc ! Thân bằng chốn chốn thiếp mừng hên ; Miễu chùa lễ bái thi vàng ngọc ; Đường phố dạo chơi đọ gấm len. Pháo nổ đì-đùng tung giấy đỏ ; Kẻ đi ngườI lại dáng như như chen. ờ Gia Trạng (PARIS)
Sôïi nhôù sôïi thöông Nhöõng böùc thö tình ta caát giöõ Gom vaøo tim laøm cuûa hoài moân Nhöõng lôøi tha thieát anh trao göûi Ghi nhôù saâu xa taän ñaùy loøngaø Vaø bao kyû nieäm muøa thu ñeïp Cuøng chöõ aân tình thuôû chôùm yeâu Traân troïng cheùp vaøo trang kyû nieäm Ñeå töøng ñeâm thao thöùc thöông nhieàuaø Vaãn muoán giaác mô laø söï thaät Voøng tay aám laïi tuoåi coâ lieâu Thôøi gian ñaõ gieát bao mô moäng Ñeám böôùc nghe loøng saoaøhaét hiuaø Heïn nhau tao ngoä kieáp naày ñaây Thuyeàn nhoû chong chanh tröôùc baõo ñaày Maët nöôùc hoà thu döôøng laéng ñoïng Cho thuyeàn löôùt soùng giöõa trôøi maây . Mô öôùc chæ laø mô öôùc thoâi Ngaøy mai söông traéng phuû löng ñoài Ngaøy mai gioù baõo töø ñaâu laïi Cho caùnh chim tôi taû cuoái trôøiaø Muøa thu töøng ñôït gioù heo may Goõ nhòp ñôn coâi vôùi thaùng ngaøy Hôi laïnh xen vaøo thaân löõ thöù Thöông ta moät kieáp giöõa hao gaàyaø Doøng maùu trong tim vaãn khaùt khao Chöõ tình vaàn thô ñeïp thöông trao Nguoàn yeâu tuoân chaûy töø tim oùc Thô ñeïp tình thô maõi daït daøoaø Thô ñeïp tình thô töï kieáp naøo Ñieåm toâ xuaân saéc cuoäc ñôøi nhau Söông rôi laáp laùnh treân maøu toùc Sôïi nhôù sôïi thöông chaúng aøbaïc maøu aø Ngoïc An cuoái thu 2002
Tình Xuân thoáng qua Cûa Bình Huyên Em nhÜ hoa m§i gi»a vÜ©n Xuân, Bܧm ÇËp là anh lÜ®n ljn gÀn, Gió tåt hoa nghiêng rung cánh thËn, Nhøy tộ hÜƯng say ngát cõi trÀn... Phút chÓc g¥p anh, em Çã mƯ : Cùng nhau nÓi ti‰p m¶t nguÒn thƯ, BÓn muà khỉng khít tình hoa bܧm, N¡n nót cung lòng, ÇËp trúc tƯ... NhÜng anh không ª låi bên hoa, V¶i š thƯ Xuân nhË bܧc qua, Duyên Tr©i ch£ng ÇỈu tình nhen nhúm, Xuân ÇiŒu vui, mà v¡ng thi‰t tha. VuÓt Çoá hoa Xuân hé dª dang, Em nhìn anh trª gót Çi ngang. Nhû lòng chôn ch¥t tình Xuân y‹u, Cho khÕi thành hoa sÙ bë bàng ! Ai t¥ng em vuông väi tr¡ng bông Khi ÇÜ®c tin em s¡p lÃy chÒng ? đê m Xuân em së dùng khỉn ÃyThÃm lŒ vu quy, chuÓt má hÒng. Em nguyŠn chung thu› v§i lang quân, HÒn tr¡ng thân trinh ÇÜ®m ái ân, Phòng the nÒng cháy bŠn hÜƯng lºa, Và em quên dÍ chút tình Xuân... Tặng Minh Thư Ai là Chúa Xuân ? Tự cổ vẫn đồn Nữ Chúa Xuân Thiên hương tuyệt sắc đẹp vô ngần Mày ngài mắt phượng đầy muôn vẻ Má phấn môi son đủ mọi phần Mấy lượt đổi thay, nguyê n giá ngọcBao lần qua lại, vẫn thanh tân Tiếc thay thiên hạ chư a ai đượcNhìn thấy dung nhan chỉ một lần. Năm nay mong ước Chúa Xuân Hãy xin xuất hiện cho trần thế xem Kẻo xưa nay vẫn cứ tin Vào toàn cảnh sắc thiên nhiên thôi mà Mỗi khi đà o thắm trổû hoaCỏ cây nẩy lộc, gọi là sang xuân Tuyệt không thấy bóng giai nhân Trở về tha thướt trước sân bao giờ Đón chào, mừng rỡ, đợi chờ Với nàng gặp mặt quả chưa lần nào Cho nên trần thế khát khao Được phen giáp mặt má đà o xinh tươiTrải qua vạn kiếp muôn đời Chúa Xuân chỉ có trong lời nói thôi Đà i trang sắc nước hương trờiThực ra tưởng tượng của người vui xuân. Song Thái (Paris 2003)
XUÂN NHỚ BẠN Tặng bằng hữu ở Việt Nam Ngày xuân bên ly rượu Đơn độc ngồi nhâm nhi Ngoài trời hoa tuyết rụng Không bằng hữu cạn ly Rượu ngon không có bạn Tết đến nhớ quê nhàNhìn tuyết rơi lảng đảng Nhớ những mùa xuân qua Buồn trông về cố quốc Bạn kẻ mất người còn Ta lênh đênh xứ lạ Năm tháng buồn héo hon Cuộc đời như giấc mộng Trăm năm có nghĩa gì Lợi danh như phù phiếm Sum họp rồi chia tay Đón xuân không bằng hữu Ly rượu đắng đầu môi Một mình ta độc ẩm Các bạn cũ đâu rồi? (Trich Kiếp Lưu Vong) Hoàng Trùng Dương XUÂN Hoàng Trùng Dương Xuân về tô đẹp đất trời Đem tì nh yêu đến cho đời nở hoaNắng xuân trãi lụa mượt mà Rừng xuân chim hót bài ca diễm tình Hoa xuân hàm tiếu băng trinh Bướm xuân ve vản tỏ tình lã lơi Nàng xuân lộng lẫy tuyệt vời Vòng tay rộng mở đón mời xuân sang (Trích trong thi tập "Kiếp Lưu Vong")
|
|
Copyright (c) DaiChung News Media 2002
|