Đại Chúng số 97 - Ngày 1 tháng 5 năm 2002

Duramax

VƯỜN THƠ

THƠ DUY NĂNG

 

TỪ THUỞ HỒN XUÂN CHƯA SỎI ĐÁ

 

Ta đọc nhau từ bốn mươi năm

Biết nhau qua chữ nghĩa thăng trầm

Thương ai đã viết cho người lính

Những tiếng thân thương rất mặn nồng

Thuở đó ta còn rất mộng mơ

Với bao ước hẹn để mong chờ

Với bao hoa gấm riêng thêu dệt

Hạnh phúc,niềm đau,giữa cõi thơ

Em một trời riêng, ta cõi riêng

Hào quang một góc đắp xây nền

Em bao mời gọi đời trao tặng

Ta cũng đời riêng những ước nguyền

Ngưỡng mộ nhau nhưng chẳng một lần

Tài hoa tìm hội ngộ giai nhân

Phải chăng vạn sự đều thiên định

Nên khiến thời gian nối lặng câm

Hay bởi lòng kiêu hãnh tự hào

Nhìn người thấp chỉ một mình cao

Trời xa biển rộng trong tay với

Chẳng khó khăn chi chỉ bước vào

Than ôi,tuổi trẻ đầy tham vọng

Đâu biết chông gai giữa đất trời

Bốn mươi năm đã nay nhìn lại

Mới thấy thương cho tuổi trẻ đời

Nếu như bốn chục năm về trước

Ai gọi cho ta tựa lúc này

Chắc hẳn hồn xuân chưa sỏi đá

Dễ dàng cho mắt đắm môi say

Năm tháng dần qua,nay ngắm lại

Bỗng thấy thương cho những dại khờ

Tuổi mộng chất đầy bao ảo vọng

Những vòng nguyệt quế sống trong mơ

Bốn mươi năm đã như người lạ

Bỗng tiếng lời trao dậy giữa trời

Làn sóng âm ba nào giục giã

Mà hồn phiêu lãng thấy chơi vơi.

Duy Năng

THƠ DUY LAM

 

VỀ NGUỒN

 

Hình như trời đã sang thu

Bỗng dưng xào xạc tâm tư gợn buồn

Bỗng dưng hun hút trên cồn

Bỗng dưng cất bước bồn chồn dặm xa

Buồn ơi là cảnh xa nhà

Nghe chừng như cảnh bôn ba xế chiều

Trăng lên cảnh vật đìu hiu

Ngồi bên núi nhỏ phiêu diêu mơ mòng

Sông kia đổ đến biển Đông

Nghe như lòng cũng mung lung rạt rào

Tình người nát với ánh sao

Rơi lên ngọn sóng lao xao về nguồn!

 

THƠ MINH ĐẠO

 

Xuân về họp mặt tạo niềm vui

Đồng cảnh cùng chia ngọt xẻ bùi.

Tình nghĩa đong hoài nhưng chẳng cạn,

Tâm tư góp mãi cũng còn vơi.

NHìn về quê cũ lòng man mác,

NHớ lại người xưa dạ ngậm ngùi.

Cách biệt phương trời hai bến nước,

Bao giờ thấy được ánh vàng tươi ?

 

 

THƠ TẶNG MẸ

 

Ngày mai con trẻ lấy chồng xa

Giã từ kỷ niệm tuổi thơ qua

Để lại Mẹ già càng đơn chiếc

Lạy Mẹ con đi, nước mắt nhòa

Ngày mai con trẻ về theo chồng

Nhà của anh ấy tận hướng đông

Nhà mình xa quá, tây một phía

Biết về thăm Mẹ có thường không?

Ngày mai con trẻ rời Mẹ già

Về nhà làm vợ của người ta

Sẽ chẳng còn được ở bên Mẹ

Chăm sóc, thương yêu, giúp việc nhà

Ngày mai con trẻ tận chân trời

Nhớ Mẹ đêm về nước mắt rơi

Thầm mong Mẹ hiền luôn vui khỏe

Và nỗi nhớ con sẽ dần vơi

Ngày mai con trẻ về làm dâu

Lơì Mẹ hiền dặn, luôn trong đầu

"Kính Cha Mẹ chồng như kính Mẹ

Hiếu thảo, ngoan hiền, xứng nàng dâu

Ngày mai con làm vợ người ta

Đảm đang mọi việc ở trong nhà

Thương yêu, tôn trọng và quý mến

Người chồng mà con yêu thiết tha ..."

Hôm nay bên Mẹ, mai xa rồi

Cậy anh và chị giúp dùm tôi

Nhà xa ... bất hiếu ... em không thể

Bên Mẹ chăm sóc suốt cả đời.

Hướng Dương

TA

 

Ta là ta

Ta là nòi Việt

Kết hợp hài hoà,

Tâm –Linh Khí- Thể

Dòng Giống Rồng Tiên

Hiền –Uy- Nhân- Dũng

*

Nhớ thủa Ông Cha lập quốc

Khai sáng non sông Lạc Hồng

Phong Châu, Loa Thành là Đô Trấn

Nòi Hán tộc bao phien xâm lấn

Cả ngàn năm cừu hận chẳng thể quên.

Anh hùng liệt nữ nòi Việt vùng lên!

Khôi phục nền độc lập!

Bảo vệ từng thông ấp của Tổ Tiên!

Ta vốn dòng Thánh Gióng

Ngựa sắt, roi tre, dẹp giặc

Sinh ba năm không thốt một lời!

Chỉ Một Ngày Vươn Vai Trỗi Dậy: Nói!

Sấm động, quỷ thần kinh!

Giặc Bắc Aân tan:Non nước thanh bình

Rồi lên non ẩn.

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý:

Sản sinh Trưng Trắc, Trưng Nhị.

Giương ngọn cờ khởi nghĩa:

Châu Phong Nỗi Dậy,

Đoạt sáu mươi lăm thành

Rồi tắm mình Sông Hát

Lưu danh muôn thủa.

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý

Sản sinh Ngô Quyền

Đuổi quân Nam Hán:

Đánh Hoàng Thao tan tác

Sông Bặc Đằng ngập xác giặc thù

Thành danh muôn thủa!

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý:

Sản sinh Đinh Bộ Lĩnh

Vạn Thắng Vương Hoa Lư nỗi dậy:

Dẹp Sứ Quân thống nhất sơn hà

Tiếp nối Lý Thừơng Kiệt xuất ra

Tiên phát chế nhân

Bình quân Đại Tống

Trên dòng sông Như Nguyệt

Cho giặc thấy:

Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư

Đất nước Nam là do Nam ngự!

Kẻ nghịch mạng trời xâm lấn

Sẽ chuốc phần bại vong.

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý:

Sản sinh Hưng Đạo Vương

Bạch Đằng diệt quân Nguyên ngang ngược

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý:

Sản sinh Trần Bình Trọng

Gương Dũng Thần Bất Khuất

Thà chết cho nước Nam

Hơn làm Vương đất Bắc!

Đời lưu danh muôn thủa Anh Hùng!

Tiếp nối Lê Lợi

Đất Lam Sơn Vùng dậy

Anh hào kết tụ phá quân Minh.

Trận Chí Linh

Lê Lai liều mình cứu Chúa

Nguyễn Trãi ghi lời cha dặn:

Lấy máu đào pha nước mắt

Rửa sạch mộ Tổ Tiên!

Viết Đại Hịch truyền răn Tướng Sĩ:

Lấy đại nghĩa thắng hung tàn

Lấy chí nhân thay cường bạo.

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý:

Sản sinh Nguyễn Huệ

Tây Sơn dựng cờ khởi nghĩa

Diệt bạo trừ gian

Tốc chiến tốc thắng

Đánh hai mươi vạn quân Thanh tan tác

Đống Đa, Ngọc Hồi: Xác giặc ngập gò!

Từ đó dậy Tinh Thần Vô Uý:

Sản sinh Phan Đình Phùng

Hoàng Hoa Thám, Phan Bội Châu

Duy Tân, Hàm Nghi, Nguyễn Thái Học

Dòng máu đào Nòi Việt

Vẫn tiếp tục đỗ cho non sông

Không hổ thẹn con cháu Lạc Hồng.

Nay, Ta vẫn là Ta!

Ngàn- năm- trăn- trở

Thù trong giặc ngoài

Ta vẫn hằng nhớ

Hồn thiêng Sông Núi!

Muôn đời, muôn thủa

Tự sức vùng lên

Diệt nạn cùng khổ

Dân chủ, nhân quyền, tự do!

Hải Bằng.HDB

Chandler, AZ 3.02

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002