Đại Chúng số 93 - Ngày 1 tháng 3 năm 2002

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


Chuyện "Con Gái VN Bây Giờ" vùng Hoa Thịnh Đốn:

BA CÔ CHUNG SỨC KIẾM TiỀN, PHÁT HUY SÁNG KiẾN,
LUYỆN TÀI TỔ CHỨC CẢ NĂM TRƯỜNG ĐỂ NHẬN LÃNH
TẤM HUY CHƯƠNG VÀNG CAO QUÍ

+ Thế-Linh

(Trong East-West E.E.S.)

FAIRFAX, VA--Ba thiếu nữ Việt mười bảy xuân xanh, tất cả đều là hứớng đạo sinh, đêm thứ bảy 12 tháng 1 năm 2002 vừa qua, đã cho độ 500 khán giả vừa Việt vừa ngoại quốc đủ thành phần tuổi tác biết tài "chúng em" trong tiến trình tranh đoạt Gold Award (Huy ChươngVàng) của Hội Đồng Hứớng Đạo Hoa Kỳ , tại Trung Tâm Cộng Đồng Do Thái trên Little River Turnpike thuộc Quận Fair fax, qua một chương trình văn nghệ công phu ngoạn mục không thiếu vẻ nhà nghề với chủ đề "The Millennium Girls" (Con Gái Bây Giờ.)

Mở đ?u là nghi thức chào cờ Mĩõ và VNCH, theo sau bởi phần tổng quát và tập thể giới thiệu chương trình bằng tiếng Miõ chêm tiếng Việt của ba cô đồng giám đốc tổ chức Thanh-Vân, Thảo-Linh, và Trương Tuyền. Lễ nghi khai mạc vừa dứt thì vũ khúc "Một Mẹ Trăm Con" tưng bừng mở màn. Hai mươi vũ công ấu thơ nam nữ trong y phục đồng bằng và thượng du của cổ Việt Nam đã sinh động tiến thoái nhịp nhàng mỹ thuật theo điệu nhạc CD của ca khúc "Một Mẹ Trăm Con" do "phủ thủy âm nhạc" Phạm Duy sáng tác từ mấy chục năm qua song vẫn còn đầy hấp dẫn.

Trong những tiết mục kế tiếp, màn một thiếu nử độc tấu đàn tranh "Hòn Vọng Phu," một nhạc phẩm bất hủ của Lê Thương, với "tượng giấy" hình mẹ bế con dựng đứng ở một phía sân khấu khổ lớn trông như người thật rất đẹp và truyền cảm, đã được khán giả hoan nghênh nhiệt liệt.

Rồi màn vũ "Cái Trống Cơm"-- với 8 cô mặc váy dài đen, áo cánh trắng, yếm đào, khăn vuông đào, giây lưng xanh da trời, mỗi hai tay cầm hai quạt có tua đỏ -- cũng đã mãnh liệt lôi cuốn người xem.

Như một kỳ công khác, mục trình diễn thời trang đã lộng lẫy huy hoàng diễn ra với 2 cô mặc y phục cổ truyền miền Bắc, 2 cô mặc xiêm y kiểu Hà Nội tiền chiến, 2 cô mặc Huế phục, 2 cô vận y phục miền Nam, 2 cô phục sức kiểu tân thời Sài-gòn trước 75, và 3 cô áo quần miền thượng. Phần thưởng cho mục này, dĩ nhiên, là những tràng vỗ tay như pháo giao thừa.

Công trình to lớn tiếp theo là đại vũ khúc "Đêm Mê Linh." Với 14 tiểu nữ quân lanh lẹ-- quần đỏ, áo cánh đỏ viền xanh, thắt lưng xanh lục, tay cầm gươm; 7 nữ tướng tuổi độ trăng tròn lẻ--trang phục đỏ viền vàng, đầu vấn khăn đỏ, tay cầm kiếm; và Hai Bà Trưng tuổi chừng "bẻ gãy xừng trâu" vừa uy nghi vừa diễm lệ--áo vàng, quần trắng, khăn xếp vàng, thắt lưng đỏ, giày võ đen, và tay vung kiếm báu..., cả thảy 23 diễn viên đã uy nghi mỹ thuật tiến bước ăn khớp với lời ca nhịp nhạc của thiên hùng ca bất tử Đêm Mê Linh của Thẩm Oánh qua tiếng hát của Hoàng Oanh từ một CD giữa tiếng vỗ tay ào ào ào... như không muốn dứt của khán giả. Mục đại vũ này phải được xem là tột đỉnh của chương trình vì Đội Hướng Đạo mà ba cô giám đốc chương trình đang là đoàn viên được mang hùng danh là Đội Trưng Vương song hành với tên Mĩ là Senior Troop 2016.

Thấp hơn tột đỉnh trên một tí nhưng lại thật tân kỳ mới lạ với đa số người yêu văn nghệ trong hội trường, đó là vũ khúc "Thì Thầm Mùa Xuân."

Đèn trên sân khấu và hội trường đang sáng bỗng phụt tắt. Sáu "tiên nữ" Việt liền "hiện ra"trên sân khấu trong xiêm y trắng toát với tóc mun sóng gợn. Một tay cầm nón bài thơ trắng, một tay cầm nến thắp, mỗi nàng đứng im theo đội hình hàng dọc, quay lưng về khán giả như để nhìn ngắm và thì thầm với mặt trời mùa xuân đã được vẽ trên một bức tranh vải và treo lên màn trong của sân khấu trong khi nhạc và lời tuyệt hay của bài hát thời trang "Thì Thầm Mùa Xuân" do Ngọc-Châu sáng tác gần đây dìu dặt trổi lên qua tiếng hát CD của Mộng Thi. Khi đèn sáng trở lại, các cô quay mặt về khán giả, tắt nến và bỏ xuống sàn sân khấu, rồiø linh động luân vũ với những chiếc nón trắng xinh. Khán giả còn đang say mê nhìn ngắm cảnh tượng đó thì sáu "tiên nữ" lại thình lình bỏ nón xuống sàn sân khấu và thoăn thoắt luân vũ với những tua vải dài đỏ vàng xanh hồng tím vung lên từ tay mỗi cô. Ô, la, la, hấp dẫn không thể chê vào đâu được! Thừa "tài tiến lên," sau đó, là một màn trình diền thời trang nữa, nhưng mang màu sắc quốc tế chứ không "quốc nội" Việt Nam. Tuần tự bước ra sân khấu theo nhặt khoan nhạc đệm là 2 cô Thái Lan, 2 cô Căm Bốt, 2 cô Lào, 2 cô Trung Quốc, 2 cô Nhật Bản, và 1 cô Đại Hàn với quốc phục của từng quốc gia liên hệ. Phần thưởng cho mục này, dĩ nhiên, là những tràng pháo tay như mưa rào.

Sau chót là nhạc cảnh "Tiếng Dân Chài" dựa theo bài hát lừng lẫy cùng tên của Phạm Đình Chương, được đồng ca bằng CD bởi Nguyễn Hưng, Thế Sơn, Hoàng Lan, Như Quỳnh và Phi Nhung. Có đến 60 diễn viên nam nữ trẻ tưổi hay trung niên, (một số vay mượn từ hàng ngũ hướng đạo sinh hoặc phụ huynh hứớng đạo của những đội khác,) ăn mặc kiểu dân chài đồng trình diễn. Họ vừa hát theo vừa diễn xuất chưa chắc đã thua nhà nghề. Họ lại bày ra sân khấu nào thuyền gỗ, nào lưới, nào cần câu, thật công phu và mỹ thuật không thua gì văn nghệ Thúy Nga Paris.

Theo ba cô đồng giám đốc Thanh-Vân, Thảo Linh và Trương Tuyền, chiếc huy chương vàng mà mỗi cô mơ ước đạt được sau công trình tổ chức dự án văn nghệ kể trên là phần thưởng cao quí nhất dành cho một hướng đạo sinh tại Miõ và chỉ được cấp phát một lần cho trọn đời trước khi ứng viên tròn 18 tuổi. Cấp bởi Hội Đồng Hướng Đạo Toàn Quốc Hoa Ky, huy chương đó ghi nhận tài năng hoạch định, gây quĩ, tổ chức và lãnh đạo dưới hình thức một công trình nào đó của người hướng đạo sinh liên hệ vốn phải thuộc vào hạng tráng (senior.) Với bao nhiêu mồ hôi và sáng kiến của một năm trường, ba nữ hướng đạo sinh Thanh-Vân, Thảo-Linh và Trương Tuyền chắc thế nào cũng đoạt được thứ huy chương vàng cao quí ấy.

Chỉ không biết rõ ba nhà lãnh đạo Việt Mĩ tương lai của xã hội Hoa Kỳ, ngoài khả năng Anh ngữ gần bằng các cô Mĩ "thứ thật"đã đạt được như hiện nay, có đã hay sẽ tự hứa tiếp tục luyện tập để cũng mỗi ngày mỗi giỏi tiếng Việt hơn về mọi mặt--tức nghe, nói, đọc thầm với đọc lớn, và viết, cùng am tường văn hóa Việt -- để có thể sánh bằng cha mẹ chú bác ông bà chăng. Nếu đã hoặc sẽ tự hứa như thế, Thanh Vân, Thảo Linh và Trương Tuyền, biết đâu, sẽ chẳng có ngày trở thành những nữ Vi-Ai-Pi, tức VIP (nhân vật quan trọng) làm vẻ vang đặc biệt cho tập thể người Mĩ gốc Việt trên toàn cõi Hoa Kỳ nhờ tài song hoặc đa ngữ cùng văn hóa cuả mình và những tài chuyên môn khác.

Để thấy Hướng Đạo Hoa Kỳ cũng như quốc tế nhằm đào tạo ra mẫu thanh niên thiếu nữ như thế nào, xin mời qúi độc giả cùng xem lại lời Tuyên Hứa và Luật Lệ Hướng Đạo.

TUYÊN THỆ CỦA NAM HĐ SINH

Tôi xin lấy danh dự mà hết mình cố gắng: (1) chu toàn bổn phận của tôi với Thượng Đế và Tổ Quốc; (2) giúp ích tha nhân bất kể lúc nào; và (3) giữ mình tráng kiện thể xác, thanh thoát tâm thần, cùng ngay thẳng đạo đức.

LUẬT NAM HƯỚNG ĐẠO

(1) Hãy là người đáng tin tưởng; (2) Hãy là người trung thành; (3) Hãy là người giúp ích tha nhân; (4) Hãy là người thân thiện; (5) Hãy là người lịch sự; (6) Hãy là người nhân từ; (7) Hãy là người tuân lệnh cấp trên; (8) Hãy là người vui tính; (9) Hãy là người tiết kiệm; (10) Hãy là người can đảm; (11) Hãy là người trong trắng; và (12) Hãy là người đáng kính phục.

TUYÊN HỨA CỦA NỮ HĐ SINH

Tôi xin lấy danh dự mà nỗ lực: (1) chu toàn bổn phận của tôi với Thượng Đế cùng Tổ Quốc; (2) giúp ích tha nhân bất kể lúc nào; và (3) tuân giữ luật nữ hướng đạo.

LUẬT NỮ HƯỚNG ĐẠO

(1) Hãy tỏ ra đáng tin cậy; (2) Hãy tỏ ra trung thành; (3) Hãy tỏ ra hữu dụng và sẵn sàng giúp ích tha nhân; (4) Hãy tỏ ra như bạn và chị em với nữ hướng đạo sinh khác; (5) Hãy tỏ ra lịch duyệt; (6) Hãy tỏ ra thân thiện với thú vật; (7) Hãy tỏ ra biết tuân lệnh thượng cấp; (8) Hãy tỏ ra vui tính; (9) Hãy tỏ ra biết tiết kiệm; và (10) Hãy tỏ ra trong trắng trong tư tưởng, lời nói, cùng việc làm.

+ Thế-Linh

(Giữa đông, '01-'02)

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002