Đại Chúng số 91 - Ngày 1/2/2002

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA

Hà Thượng Nhân Chăm Sóc

VỀ NÚI BỬU LONG

 

Xin nguyện về đây lặng bóng hoa

Khi chiều sương nhẹ ánh dương tà

Núi cao hồn gửi theo mây trắng

Mặc gió bên trời bụi cát xa.

Xin nguyện về đây trên đỉnh cao

Gối thu yên giấc với trăng sao

Bên người áo nhạt màn sương tỏa

Thanh thản vườn thơ lạc chốn nào.

Xin nguyện về đây lắng tiếng chuông

Chuông tan giấc mộng nhạt đêm trường

Hiên hoa nở cánh hồng thanh thoát

Bát ngát bình minh một đóa sương.

Xin nguyện về bên dáng núi hiền

Như người xưa nghỉ giấc bình yên

Nghe xa nước chảy muôn trùng khói

Thoảng nụ cười hoa dưới bóng thiêng.

Thân Thị Ngọc Quế

 

VỀ NÚI BỬU LONG

Đứng lặng người bên những khóm hoa

Lâng lâng hương khói bóng chiều tà

Núi cao mây trắng trời vô lượng

Lẽ đạo gần tuy lẽ đạo xa

Am rêu ai dựng đỉnh non cao

Cây cỏ ai về ngủ dưới sao

Một mảnh trăng vàng soi bát ngát

Mấy bông sứ trắng rụng phương nào

Sớm sớm ngân nga mãi tiếng chuông

Lòng ai thơ thẩn suốt canh trường

Xin về tìm lại trong vô ngại

Một chút thanh bình giữa gió sương

Tìm một bàn tay rất dịu hiền

Đêm ru giấc ngủ thật bình yên

Ôi chao trong cõi ta bà ấy

Xin đốt dùm nhau ngọn lửa thiêng.

Hà Thượng Nhân

 

Bài Xướng

ĐIẾM ĐÀNG

Điếm đàng chi lắm hởi nhà mi ?

Dụ dỗ kiều bào đã thoát ly

Hãy vội quay về xây tổ ấm

Cùng chung chống đở cảnh hàn vi

Đỉnh cao trí tuệ trò gian ác

Tội đánng bia danh bãi nhị tỳ

Đất nước vãn hồi thời thịnh trị

Là ngày lũ Cộng kéo nhau đi

Trúc Nam

 

TÙNG HỌA

Dân ta điêu đứng cũng vì mi

Kẻ khóc người gào cảnh biệt ly

Đất nước tả tơi thời "giải phóng"

Muôn dân đồ thán buổi suy vi

Dân thành vô sản còn lao cách

Cán hết đào non lại thị tỳ

Dân chúng ùn ùn lo vượt biển

Cột đèn còn muốn bỏ ra đi.

Đỗ Quảng

 

NHIỂU ĐIỀU PHỦ GIÁ

Tự mình chuốc lấy nghiệp văn chương,

Cùng hội dù cho lắm ngả đường !

Hòa nhã mà không cong ngọn bút,

Giao lưu chớ có nhạt tình thương !

Đã nên bạn hữu vì chung mộng,

So với người ta phải khác thường !

Một kiếp phù sinh vui mấy cuộc ?

Nhiễu điều phủ giá đẹp thêm gương !

Trình Xuyên

ĐÀN NGANG CUNG

Tú Lắc Phụ Trách

LÓ ĐUÔI

Tặng người ấy...

Một con cáo gian manh quỷ quyệt

Bị tẩy chay,sống biệt một nơi

Thừa lương,những buổi đẹp trời

Buồn tình cũng muốn rong chơi giải buồn

Nhưng khốn nổi,tính chồn ba xạo

Bước ra ngoài kẻ nhạo người khinh

Vào ra thui thủi một mình

Thế mà cái tính tinh ranh không chừa

Một hôm nọ,tiết trời quang đãng

Đàn thỏ rừng họp bạn vui chơi

Vang vang giọng hát tiếng cười

Cỏ non mơn mởn,rau tươi thơm lừng

Cáo thấy cảnh tưng bừng vui nhộn

Bèn ngụy trang trà trộn vào chơi

Tưởng đâu qua mắt được người

Nào hay đã để "Cái Đuôi Ló Ngoài"

Đuôi đã ló, ai ai cũng biết

Bèn xúm vào mắng nhiếc một hồi

"- Thằng này quả láo thì thôi

Gian manh quỷ quyệt, ai chơi với mày ?

Nếu biết phận cút ngay kẻo chết

Còn chần chờ sẽ biết tay ngay."

Cáo bèn xa chạy cao bay

Lập lờ đánh lận:"từ nay xin chừa"!

Xin chừa, mà đã chừa chưa ?

Tú Lắc

THƠ VICTOR HUGO

II

TRISTESSE D'OLYMPIO

L'automme souriat.les coteau vers la pleine

Penchaient leurs bois charmants qui jaunissaient à pleine

Le ciel était doré,

Et les oiseaux, tournés vers celui que tout nomme.

Disant peut être à Dieu quelque chose de l'homme

Chantaient leur chant sacré !

NỖI BUỒN THI SĨ

II

Thu cười,rừng đã thay màu

Ngả vàng, đồi núi cúi chào xuống nương

Cao xanh một sắc kinh hoàng

Chim muông cùng với đấng Thiêng dãi bầy

Khải tâu câu chuyện của người

Như ca hót khúc linh lời véo von !

Lương Duyên Nam

 

NGẮM HỒ LEMAN

Thư nhàn chiều dạo Genève

Ngắm người,ngắm cảnh,ngắm hồ mênh mông

Mặt hồ trải rộng một vùng

Bao quanh lầu các tận cùng non xa

Vòi rồng phun nước tỏa hoa *

Kỳ công Thụy Sĩ, bày ra với người

Ráng hồng rơi rớt bên trời

Đèn màu đua sắc bóng ngời hồ xinh

Leman em hỡi nhớ tình

Năm tư tiếng sáo khóc mình Việt Nam **

Năm tư Cộng sản thực dân

Chia đôi bờ cõi giang san quê nhà

Nhớ nước lòng dạ xót xa

Lặng nhìn theo ánh trăng tà bơ vơ

Đêm khuya ngồi mãi thẫn thờ

Nhớ nhà nhớ nước,đợi chờ bình minh...

Genève hồ Leman

Hoàng Duy

*Ngọn nước phun cao 140m - biểu tượng của Genève.

**Một nhạc sĩ VN thổi sáo phản đối hiệp định Genève

 

CŨNG MỘT LỐI VỀ

Người về mỏi gót phiêu du,

Ta đi tìm cõi hoang vu quên đời.

Bóng quê mù tít xa khơi,

Phố xưa thôi đã nhạt thời đắm say?!

Quanh ta những kiếp lưu đày,

Bâng khuâng nhặt chiếc lá bay cuối bờ!

Tàn đêm lịm ánh sao mơ,

Còn chăng giấc điệp cũng hờ hững nhau!

Buồn theo sợi tóc phai màu,

Biển xanh chìm khuất niềm đau hôm nào!

Em về dệt lối chiêm bao,,

Hồn xưa hóa đá thuở nào đợi trăng!!!

Đỗ Bình

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002