Giới Thiệu
Sách Mới

|
VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA
HÀ THƯỢNG NHÂN
Chăm Sóc
NGÀY THÁNG KHÓ QUÊN
Bài 2
Chúng gây nên muôn vàn
tội ác,
Miệng không quên khoác lác tuyên truyền.
Tương lai hứa hẹn hão huyền,
Dân khom mình dưới bạo quyền: thi đua.
Lớn phè phỡn cười đùa thắng lợi,
Nhỏ lăng xăng ca ngợi công lao.
Làm như toàn thể đồng bào
Từ nay no ấm,ra,vào thảnh thơi.
Muốn bắc thang lên trời hỏi thử,
Trời ở cao,trời cứ làm thinh.
Xây xong Vạn Lý trường thành,
Thêm bao nhiêu nấm mồ xanh dọc đường?
Máu của kẻ hiền lương phải đổ,
Để Đức Vua ngửa cổ tự hào.
Nghênh ngang văn võ ra, vào,
Mỗi năm mỗi chén rượu đào thêm ngon.
Kẻ chép sử tô son mặc cảm,
Ca tụng dân can đảm,anh hùng.
Nhân danh thôi cứ lung tung,
Dưới trên lại mở tiệc tùng tri ân!
Trong khi ấy người dân gục xuống,
Bát mồ hôi đổ luống cày sâu.
Nhân quyền biết ở nơi đâu?
Chỉ nghe bốn phía cúi đầu hoan hô!
Hà Thượng Nhân
MÙA THU, THƠ
Trăng mấy mươi năm vẫn
chẳng già
Hoặc là trăng cũng giống thi ca?
Gặp khi mây trắng bay lơ lửng,
Là lúc mùa thu đẹp nõn nà.
Tạm gác thăng trầm cơn sóng gió,
Thử đem tâm sự gửi gần xa.
Nhớ sao ngọn gió heo may cũ!
Vườn cúc nhà ai bát ngát hoa?
Lại đã mùa trăng lại đã thu!
Non sông chưa sạch bóng quân thù.
Đời đành không thiếu trang anh tuấn
Mình dẫu cho là đứa thất phu.
Cứ tưởng anh em thừa máu nóng,
Hoặc vì sau trước vụng đường tu?
Ngâm câu "cố quốc" thương người trước,
Ngày trở về quê vẫn mịt mù!
Hà Thượng Nhân
BÀI HỌA
Chỉ có non thôi chẳng có
già,
Gió trăng hợp tấu bản tình ca.
Trung thu chị nguyệt gương tròn vạnh,
Tao khách dòng thơ tứ "nõn nà".
Lãng đãng mây trôi từ xứ lạ,
Thẫn thờ ta đợi cánh thư xa.
Hướng về quê cũ mơ hương cũ
Dậu cúc xưa tàn mấy độ hoa!
Sen tàn hạ mãn bước sang thu,
Thiên hạ đua nhau chén tạc thù.
Nghiên bút ai say? đầy cảm hứng,
Hoa đèn ai kết?lắm công phu.
Trong cơn giông tố thuyền không vững,
Giữa chốn lâm tuyền khách dễ tu.
Sông núi còn đây! sông núi Việt
Gió ơi! quét sạch đám mây mù!
Trình Xuyên
THƠ HOÀNG DUY
VƯỜN CŨ
Chiều nghiêng vườn cũ
Một cây cổ thụ
Vài ba lá rụng
Tiếng ai thở dài!...
08-01
CHÙA CŨ
Chùa cũ
Tháp đổ!
Đôi mắt mờ dần
Bờ môi nhẹ rung...
08-01
THƠ HẠO NHIÊN NGUYỄN TẤN
ÍCH
TIN NGHE ANH THÔI VỀ
Tưởng niện cố huynh
trưởng HẠNH MINH HỒ TẤN ANH*
Tôi dâng lên Anh mùa
xuân,
Mùa Xuân của đời!
Tôi kết cho Anh vòng hoa ngàn sao,
Ngàn sao trên trời!
Ôi! Tinh anh hiện vào linh hồn cao cả.
Ngũ sắc mây trời dệt dải khăn tang!
Tôi viết cho anh rừng cây lời ca,
Loài ca của muôn loài Vương điểu!
Tôi viết tên Người bằng nét bút pha lê.
Tin nghe Anh thôi về,
Hồ Tấn Anh Tử Đạo,
Đốt sáng trời ngọn lửa rực từ tâm!
Đốt sáng trời bằng một trái tim hồng,
Cho Dân tộc trường tồn mùa Đạo pháp.
Người đặt tình yêu lên cao tầng tháp,
Ngăn bạo quyền chà đạp xác lương dân.
Thân cháy thành than,hào khí ngút ngàn,
Lũ bạo chúa chùn tay loài ác quỉ.
Lửa Hạnh Minh thắp sáng trời công lý,
Lửa Tụ do,lửa Nhân ái tâm nguyền
Lửa con người đòi quyền sống thiêng liêng,
Lửa Hoằng pháp của một thời Phật nạn!
Muốn viết cho Anh lời thơ hùng tráng,
Mà lòng mình quặn thắt nỗi đớn đau!
Tằm Duy Xuyên lên bủa cũng úa nhàu,
Sông Thu Bồn soi bóng chiều hiu hắt,
Ngũ Hành Sơn tiễn đưa Người,cúi mặt,
Lệ chan hòa mặn cả nước Hàn giang!
Khí hùng thiêng quần tụ đất Quảng Nam,
Chốn Địa linh ôm xác thân người tuấn kiệt!
Anh nằm đó, giữa đất trời Lạc Việt,
Ngọn đuốc thiêng nung nấu triệu tâm hồn,
Soi sáng đêm trường thao thức chờ mong,
Ngày đất Mẹ ánh đạo vàng lồng lộng!
Anh nằm xuống cả loài người xúc động
Muôn triệu trái tim thế giới bàng hoàng,
Cùng hướng về nỗi đau xót Việt Nam!
Tin nghe Anh thôi về,
Cát bay trời sa mạc!
Tin nghe Anh thôi về,
Chim muông ngừng tiếng hát,
Mây thôi bay,sóng vỡ,biển thôi gào,
Vàng lá đổ mang mang trời Thu tím.
Tôi cúi đầu hoài niệm,
Về miền đất Thanh Khê,
Trái tim Anh Bồ Đề
Ngọc sáng ngời Tam Bảo
Cuộc đời Anh là một bản hùng ca!
SanJose,ngày 6 tháng
9/2001
*Huynh trưởng Hồ Tấn Anh quê Duy Xuyên Quảng Nam, tự thiêu tại Thanh Khê, Đà
Nẵng để phản đối bạo quyền CSVN đã đàn áp thô bạo các tôn giáo tại quê nhà.
THƠ ĐÀO TIỀM - MỘNG ĐÀI
Dịch tặng Thinh Quang
QUY VIÊN ĐIỀN CƯ
Ái ái viễn nhân thôn
Y y khứ lý yên,
Cẩu khuyển thâm hạng trung,
Kê minh tang thọ diên.
Tít mù mờ bóng cô thôn
Xóm kia khói lộng dịu dàng vấn vương.
Hẻm sâu,kìa! chó sủa vang
Tiếng gà rộn gáy,trên ngàn dâu xanh...
Nhật mộ cân sài xa,
Lộ ám quang dĩ chước,
Quy nhân vọng yên hỏa,
Trĩ tử hầu diêm tế.
Mặt trời xuống,trĩu hoằng vai gánh củi
Đường tối mò đom đóm mập mờ soi.
Người đi về trông mây sầu ủ rủ
Mái tranh buồn chùn xuống trẻ thơ ngây.
Mộng Đài
ĐÀN
NGANG CUNG
TÚ LẮC phụ trách
BÀ GIÀ ĐÃ TÁM MƯƠI TƯ
Tám tư tuổi ngồi bên cửa
sổ
Còn viết thư "nhất nhớ, nhì thương"
Xưa nay câu chuyện yêu đương
Nghĩ ra cho kỹ cũng thường giống nhau.
Sang đất Mỹ cụ mau tiến bộ
Bao nhiêu người ái mộ nhòm coi
Tuổi nào lại chẳng "ăng doi"?*
Cụ lên đồng nhảy choi choi với bồ.
Cụ cũng biết "coi xô coi xiết"
Vận áo quần cũng "xết"như ai...**
Múa may vốn bậc kỳ tài
Ôm ông, cụ nhảy mấy bài... "giật gân".
Cụ quên cả tấm thân tàn tạ
Coi cuộc đời mục hạ vô nhân
Cho ai cũng loại cù lần
Chỉ mình mới đúng thượng tầng ăn chơi!
Cao niên...cụ nhất trên đời...
Lý Thu
GIÀ KHÔNG NÊN NẾT
Tặng một Cụ Ông
Tuổi tác chất chồng theo
tháng năm
Già nhưng tính nết vẫn chưa đằm
Bình khang, mỗi tháng đôi lần viếng
Kỹ viện, dăm ngày một bữa thăm
Da dẻ xanh xao, xanh tợ lá
Thân hình ốm yếu, ốm như tăm
Trà đình tửu điếm năng lui tới
Nhẵn cả tiền già* sáu bảy trăm
Cử Luck Phu Nhân
(*) Tiền SSI thường được
gọi là tiền già
THƠ NGƯỜI SÔNG TƯƠNG
NHỮNG MẢNH TÌNH RƠI
Đan tay em ném chữ tình
Ôi thôi,đã vỡ tan tành, ôi thôi!
Đi tìm những mảnh tình rơi
Tôi đem ghép lại kiếm lời nước mây
Yêu nhau,vâng,chính mảnh
này
Phụ nhau,đây,mảnh này đây phụ tình
Trời còn được mảnh trăng xanh
Tôi còn được những mảnh tình nát tan!
|