Đại Chúng số 81 - phát hành ngày 1/9/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


THƠ CHUA

LÝ THU Tạm Thay Tú Lắc

CHẾ SƯ

Chẳng phải Ngô mà chẳng phải ta
Đầu thì trọc lóc áo không tà
Oản dâng trước mặt dăm ba phẩm
Vãi nấp sau lưng sáu bảy bà
Khi mõ khi tiêu khi chũm chọe
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha
Tu lâu ắt hẳn lên sư cụ
Ngất ngưởng tòa sen nọ đó mà

Hồ Xuân Hương

 

HỌA NGUYÊN VẬN

Phen này mới rõ mặt sư ta
Nẻo chánh không qui,hướng nẻo tà!
Sắc dục, miệng quen mùi thế tục
Sân si, chân lún lối ta bà!
Tu tâm sao lại hôn tâm vậy
Dưỡng trí còn chưa tỉnh trí ha?
Boong cốc, thẹn cùng chuông với mõ
Niết bàn không có chỗ đâu mà...

Búa Tài Xồi

 

GIÀ DỐT T.X. LÀM THƠ

 Khi không cao hứng động lòng thơ,
Gạch xóa lung tung bỏ mấy tờ!
Lẩm cẩm Phá, Thừa xoay cuống quít,
Khật khùng Trạng, Luận đối bâng quơ.
Điệu vần loạng quạng tay run quá,
Chuyển, Kết ôi thôi lão mệt phờ!
Nhắn bạn tri âm ai đó tá,
Đọc rồi nhớ nhé quẳng đi cho!

 

PHÚ ĐẮC

Bà già đã tám mươi tư
Ngồi trong cửa sổ gửi thư lấy chồng!

Lạnh lùng gió sớm lại mưa mai,
Buồn dựa song thưa Mụ thở dài!
Mười sáu, trăm tròn* thương lấy phận,
Một vài lá thắm gửi cho ai.
Đơn côi gối lẻ đèn tim lụn,
Hiu hắt phòng riêng bóng nguyệt cài!
Cảnh ngộ có chung thì mới biết,
Phẩm đề thiên hạ đọc ngang tai!

 TRÌNH XUYÊN

 

(*) Thêm 16 tuổi tròn trăm tuổi.

 

VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA

 

BÊN TRỜI LẬN ĐẬN

Ta làm kẻ chân trần áo vải
Học thêm người từng trải khôn ngoan.
Ước cùng tráng sĩ muôn ngàn,
Rủ nhau rảo khắp doanh hoàn thử xem.(1)
Đến lúc đó nếu thèm củ sắn,
Nghĩ tới ai chân lấm tay bùn.
Rủ nhau phá sạch gông cùm,
Tự do đốt lửa dâng ngùn ngụt cao.
Rồi ta sẽ người nào nghiệp nấy,
Nhìn vào đâu cũng thấy thương yêu.
Môi son,thiếu nữ sớm chiều,
Vun hoa,gió thổi áo điều phất phơ.
Trẻ ngồi học ngây thơ sớm tối,
Già thưởng trà,tóc rối tơ trăng.
Rồi trong ngôn ngữ, nói năng,
Chữ nào như chữ bất bằng,bỗng quên.
Giữa trang sách bừng lên tiếng hát,
Giòng sông xanh bát ngát lừng hương.
Vẫn cây vẫn nước Tầm Dương,
Nhưng ngày nay đã chật đường ngựa,xe.

Dù có muốn đêm nghe vượn hú,
Tìm đâu ra cái thú lâm tuyền.
Đêm trăng vắng giọng Đỗ Quyên,
Lại đâm nhớ tiếc con thuyền lênh đênh!
Vài đốm lửa bập bềnh sóng nước,
Ngoảnh vời trông sau, trước bao la.
Vỗ thuyền ca một khúc ca,
Rằng xưa tâm sự tỳ bà thật chăng?
Thật chỉ có Ngũ Lăng công tử,
Rượu thơm ngon rót thử chén vàng.
Lầu bên người đẹp nhìn sang,
Mây Tầm Dương,nước Lam Giang hữu tình.
Thật chỉ có: Chúng mình bầu bạn,
Thuận nhân tình tát cạn biển Đông.
Bây giờ tôi lại đọc Ông,
Gửi về dĩ vãng:Đời không đáng buồn.

Hà Thượng Nhân

 

1. Ý thơ Lý Đông A.

 

THƠ DUY HOÀNG-MỸ DUNG

CHUNG THUYỀN DẠO BẾN

Năm mươi trước suối mây mườn mượt
Năm mươi sau đầu bạc phất phơ
Trời xanh,mây trắng dệt thơ
Chung đường ánh sáng điểm tô tuổi già

Nhìn ánh sáng,ngâm nga tay vỗ
Dỏi tương lai, hớn hở bước lên
Dòng sông nước chảy êm đềm
Chung thuyền dạo bến "thuyền quyên" tuyệt vời!

 

THƠ TRÌNH XUYÊN

THƠ NỐI TÌNH THƠ

Thơ nối tình thơ giữa khách thơ
Câu Thần diễm tuyệt buổi thu sơ
Bút nghiên cách cảm càng vương vấn
Bạn hữu tri giao dám hững hờ

Một tấm lòng son khôn thể nhạt
Ngàn hoa trang giấy vẫn hằng mơ
Ai cùng cảnh ngộ ai chung điệu
Chớ để tri âm mỏi mắt chờ. 

 

THƠ HẠO NHIÊN

Tặng một người...

Tình em ngập chén rượu cay
Chừng như đáy cốc chau mày. Ngửa nghiêng!
Men say đắng giọt ưu phiền,
Giọt tan mộng ảo.Giọt riêng cho Người.
Giọt tràn ngày tháng tương tư,
Giọt trương nỗi nhớ.Nát nhừ tim đau! 

Tình em nhập bút nghiên sầu,
Cho thơ lịm chết úa nhàu thời gian.

Thơ trôi vào cõi mộng hoang,
Tìm em lại thuở lang thang buổi đầu,
Thơ nào lóng lánh hạt châu,
Thơ ta rụng vỡ. Tình đầu tiễn đưa!

Tình vào sâu thẳm chiều mưa,
Guốc cao gót nhỏ từng khua vỉa hè.
Gõ hồn nhịp bước đam mê,
Nụ hôn ngày đó quên về.Lối xưa!
Đôi bàn tay,nhánh lượt thưa,
Em gom tóc rối,trời vừa sang canh.
Thương thì thôi! Nhớ cam đành,
Em đi để lại mong manh tuổi đời. 

Người về bên ấy. Còn tôi,
Đêm mơ tiếng guốc thay lời tình ru!
 

 

Lễ Sinh Nhật & Kim Hôn

Hà Nội xuân nào lễ Kết Hôn
Xuân này đã Ngũ Thập Niên tròn
Trời cho hiền hậu đàn dâu rể
Phật độ thảo ngay lũ cháu con
Sơn hải vẹn toàn đôi mái tóc
Sắt cầm chung thủy một lòng son
Vun trồng cây đức từ Tiên Tổ
Sinh nhật kim hôn ý nước non.

Đào Nguyên

 

Bài họa:

Mừng Sinh Nhật Và Kim Hôn Bác Đào Nguyên

Đào Nguyên Sinh Nhật kết Kim Hôn
Song hỉ thọ duyên: mộng đã tròn
Gấm đỏ hàng hàng: dâu với rể
Lụa vàng lớp lớp: cháu cùng con
Hương thơ xưa vẫn vương làn tóc
Văn khí nay còn đậm nét son
Bẩy bẩy Tuổi Trời: Ơn Phước Tổ
Năm mươi Vàng Đá: Nước soi Non.
 

Hải Bằng Hoàng Dân Bình

 

NGÀN NĂM, MẸ VẪN TUYỆT VỜI

Thàng bảy mưa ngâu dài nhung nhớ
Mùa Vu Lan báo hiếu đang chờ
Ơn nghĩa sinh thành, công dưỡng dục
Thương tiếc Mẹ yêu, không bến bờ.

Con buồn, nhớ Mẹ lắm Mẹ ơi
Mẹ đã hy sinh suốt cả đời
Dù gian lao, Mẹ không than trách
Một tấm gương soi: Mẹ sáng ngời!

Mẹ cười thật hiền và nhân hậu
Làm sao đền đáp nghĩa thâm sâu
Ngày Vu Lan tới, cài hoa trắng
Nhớ Mẹ mênh mang - gợi ý sầu. 

Lòng Mẹ bao la lấp biển trời
Mất Mẹ rồi, con thấy chơi vơi
Đêm qua con nằm mơ thấy Mẹ
Ngàn năm ... Mẹ vẫn Mẹ tuyệt vời... 

Mùa Vu Lan 2001
Nguyên Hậu Bùi Thanh Tiên

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002