Đại Chúng số 78 - phát hành ngày 15/7/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


ĐÀN NGANG CUNG

Nhà thơ chua Tú Lắc bận đi xa một thời gian ngắn. Vậy xin thành thật cáo lỗi cùng bạn đọc.

TRẠNG CÓC GỬI NHÀ THƠ MỘNG ĐÀI

BÀI II

Bảy tám mùa xanh bút xuống vần,
Dẫu cho xuân muộn vẫn là xuân.
Lan Du trăng gió tràn non Giáp,
Đài Mộng mây mưa ngập đỉnh Thần.
Ngào ngạt hương tình hoa thịnh sắc
Lửng lơ song ngoại bóng phù vân.
Trần ai ai dễ ai ai cũng...
Lắm phước nên chi mới sẵn phần !

HAI BÀ ĐẠI,TIỂU MỘNG CÃI NHAU BẰNG MỘT MÀN KỊCH THƠ LIÊN NGÂM BÁT CÚ

(Kịch chỉ có hai nhân vật lớn, nhỏ)

Bà Mộng lớn: Bực mình nên mới quyết phanh ra
Bà Mộng nhỏ: Cái truyện đêm hôm nữa đấy à?
Bà Mộng lớn: Liệu xác! dám xui chàng trốn thuế,
Bà Mộng nhỏ: Khôn hồn! thôi cứ việc chia ca.
Bà Mộng lớn: Kẻ ăn người nhịn sao cho phải,
Bà Mộng nhỏ: Chị muốn anh không khó xử hòa!
Bà Mộng lớn: Tao nổi tam bành tan xác hết,
Bà Mộng nhỏ: Chỉ vì cái ấy...khổ thân ta!

TRẠNG CÓC

 GỞ RỐI TƠ LÒNG

 Tâm sự của một bà góa hỏi anh chuyên viên Tú Lắc...Gở rối tơ lòng.

Tôi mới ngoại sáu mươi một chút
Đọc báo chương lấy bút thay lời
Hỏi nhau ấm ớ mà chơi
May ra nhờ đó cuộc đời lên hương
Tôi lúc trước trời thương cũng khá
Chồng mất đi ở giá nuôi con
Khi xưa lúc tuổi còn son
Có anh bạn học lon ton chầu rìa
Ý cũng muốn nọ kia kiếm chác
Nhưng cù lần thật khác người ta
Muốn mà chẳng dám nói ra
Khi tôi xuất ngoại hắn ta thật buồn
Nắm tay khóc lệ tuôn lả chã
Ghét làm sao: "tốt mã rẻ cùi"
Nghĩ rằng cái số mình xui
Chẳng duyên chẳng phận thì thôi cũng đành
Nay con cái học hành khá giả
Lại có chàng giả lả làm thân
Viết thư đăng báo hàng tuần
Tính ra gặp mặt vài lần qua loa
Hỏi con cái chúng la phản đối
"Sao mẹ không tìm tới người xưa?
Bác quen từ thuở học trò
Bây giờ góa bụa vẫn chưa có người
Tôi lại nghĩ xa xôi diệu vợi
Bảo lãnh xong tháng đợi năm chờ
Sang rồi...chàng cứ mần..."thơ"
Giục đi kiếm job chàng vờ...ngủ quên!

Thì thôi...em lại quấn mền
Hỏi thăm Tú Lắc mình, nên thế nào?

Lý Thu

 

CỮ CỰA HỌA THAY TÚ LẮC

Tớ Cữ Cựa rảnh rơi một chút
Cũng tập tành hạ bút đôi lời
"Nghe rằng đằng nớ hỏi chơi
Làm sao để được "cuộc đời lên hương?"
Cữ thuở trước như "nường" cũng khá
Vợ chầu Trời để cả đàn con
Một lòng giữ vẹn sắt son
Cho dù má phấn môi son cũng...rìa!
Nhiều khi muốn nọ kia kiếm chác
Nhưng giật mình sợ "Hát" vào ta (*)
Thế rồi cứ thở dài ra
Đêm đêm trằn trọc cỏ hoa cũng buồn!
Nghe đàng nớ "lệ tuôn lả chã"
Mình đầu ni đâu gã phong cùi?
Thật tình lắm lúc vận xui
Nhà xe bị kéo...thì tui cũng đành!
Con có đứa học thành ký...giả
Vào nhà lao nhờ vả tấm thân
Trong tù...viết lách tuần...tuần
Gửi về xin tớ "tao dần" đô loa"! (**)
Tớ cũng phải qua loa phản đối
"Tiền bạc đâu hồ hỡi như xưa!
Vốn mày nổi tiếng lắm trò
Sao không lấy mánh để cho kịp người!"
Trời đất đó xa xôi vời vợi
Tớ thầm mong đó đợi đây chờ
Tớ thề chẳng dám mần...ngơ
Sẵn sàng cho cửa cho nhà..."lắm sao" ***
Hỏi thăm đàng ấy...thế nào?!

CỮ CỰA

_________________
* HIV
** Thousand dollars
*** Con cái đầy đàn...

 

VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA

HÀ THƯƠNG NHÂN Chăm Sóc

BÊN TRỜI LẬN ĐẬN

BÀI 7

Ông sinh lúc vua quan phong kiến,
Tôi gặp thời tiền tiến văn minh.
Nhiều hôm mình tự hỏi mình,
Thời Ông,phỏng có thái bình,tự do?
Nghe nói đến muôn vò rượu quí,
Lại rất đông nguyên súy tao đàn!
Văn không riêng một họ Hàn,(1)
Thơ thì Lý,Đỗ kề bàn Âu,Tô.(2)
Trăng gió sẵn tha hồ ban phát,
Của trời cho bát ngát vô biên.
Ngang tàng một thuở trích tiên,
Áo là hây hẩy trước hiên ỡm ờ.
Sông Xích Bích bay mờ ánh thép,
Tào A Man (3)kiếm chép thành thơ.
Đoản ca(4) còn mãi đến giờ,
Buông gươm tay nọ,cầm thơ tay này.
Khi dũng tướng thành lay,núi đổ,
Lúc lui về:cửa sổ trăng treo.
Mái rơm quên mọi eo sèo,
Thênh thênh vạt áo lưng đèo phất phơ.
Đọc kinh Phật bên bờ suối vắng,
Trần hai vai sưởi nắng đầu xuân.
Chim ngàn ríu rít quây quần,
Bao giờ hết kiếp trầm luân thì về.
Không hề sợ,không hề oán thán,
Thuận lẽ trời đánh ván cờ cao.
Riệu ngon chẳng đợi ai chào,
Cơn vui tuấn mã,kim bào coi khinh.
Cởi áo mũ Uyên Minh(5)thảng thích,
Dễ công danh buộc xích được người?
Về vườn hoa lá tốt tươi,
Dăm ba thửa cúc,vài mươi gốc tùng.

Dưới tàn lá ngó mung trời đất,
Nghĩ nguồn cơn cười ngất phù du.
Ở đâu phấn nữ hoa cù, (6)
Đổi thay tất cả mịt mù khói sương.
Nay thời thế mối rường đổi khác,
Sống là ăn, là mặc, là làm.
Là sao từ Bắc chí Nam,
Bàn tay ai cũng nhúng chàm như nhau.
Hoa chỉ đẹp một màu hoa đỏ,
Nói chỉ mong nói rõ lập trường.
Lập trường từ chuyện yêu thương,
Trong từng nhịp thở trong đường bước đi.
Ta khác nhau chẳng vì kim cổ,
Một nỗi lòng thuở đó, giờ đây...
Phương đông hoặc giả phương tây,
Vui buồn,cười khóc xưa rày y nguyên.
Mà khác nhau vì quyền, vì lợi,
Trăng vẫn trăng vời vợi thuở nào.
Có ai lên đỉnh trời cao,
Nhìn sâu nghìn kiếp chiêm bao thẫn thờ!

Hà Thượng Nhân

__________________________ 
1.Hàn Dũ. 2.Lý Bạch,Đỗ Phủ,Âu Dương Tu,Tô Đông Pha. 3. Tức Tào Tháo. 4. Đoản ca hành,thơ Tào Tháo. 5. Tức Đào Tiềm, người bỏ quan về ở ẩn, Tác giả bài "Quy khứ lai từ". 6. Hoa cù hồng phấn nữ/ Tranh khán lục y lang.

 

HUỆ THU HỌA BÀI TƠ LÒNG CỦA CỤ NAM TRUNG TỬ

CÙNG THINH QUANG XƯỚNG HỌA

 TƠ LÒNG

Tơ lòng dan díu khách tài ba
Cùng bạn Thinh Quang hiệp xướng hòa
Hạc trắng tiếng vang lầu cổ nguyệt
Mai vàng hương ngát viện Đông A.
Lời thơ dễ khiến hồn mơ mộng
Nét bút càng thêm vẻ mặn mà.
Thưởng thức Tao Đàn đà thỏa thích
Cảo thơm gìn giữ để ngâm nga!

NAM TRUNG TỬ

 

ĐÁP HỌA

Tiếp cánh thư đề tợ cỗn ba
Dây uyên chừng dậy ý tương hòa.
Rèm sương dặm vũ còn chưa vẹn
Sáo ngọc đường văn há mãi a?
Kìa khói Đông Sơn thương nhớ vẫn
Nọ mây Tần Lĩnh xót xa mà...
Vu San một thuở tàn canh mộng
Tỉnh giấc mơ mòng bạc bóng nga!

THINH QUANG 

 

PHỤNG HỌA

Tiếng lòng ai đó vẳng dư ba
Một nước cờ cao,đánh lấy hòa.
Ngõ trước vầng trăng soi bát ngát
Buồng ngoài lũ trẻ học ê a
Ngọn đèn thức mãi sao buồn vậy?
Chén rượu nhìn nhau cũng đủ mà!
Tàn cuộc trăm năm còn lãi chán
Còn thơ lúc đọc lúc ngâm nga.

HUỆ THU

 

THƠ NỐI TÌNH THƠ

Thơ nối tình thơ giữa khách thơ,
Câu thần diễm tuyệt buổi thu sơ.
Bút nghiên cách cảm càng vương vấn
Bạn hữu tri giao dám hững hờ!
Một tấm lòng son khôn thể nhạt
Ngàn hoa trang giấy vẫn hằng mơ.
Ai cùng cảnh ngộ,ai chung điệu?
Chớ để tri âm mỏi mắt chờ!

TRÌNH XUYÊN

 

ƯƠC MƠ

Nếu là hoa xin em là dạ lý
Để đêm về hương vương vấn trong tim.
Hương tỏa khắp căn gác ấm chung tình
Vị nước vong thân giữ bờ hải đảo. 

Nếu là chim xin là đôi nhạn trắng
Sãi cánh về giữ tổ yến Trường Sa.
Thắp nén hương nhờ chiến sĩ Hoàng Đà*
Vị quốc vong thân giữ bờ hải đảo.

Là tuổi trẻ hãy sẵn sàng tiến bước
Giành tự do,dân chủ - quyền làm người.
Cho Việt Nam xứng đáng kiếp con người
Ngẩng cao mặt sánh vai cùng thế giới.

QUẢNG THUẬN

________________________
* Hoàng: Hoàng Sa. Đà: Đà Nẵng

 

MỘT THẢM HỌA CHO NHÂN LOẠI

Thảm thương quê Việt cảnh suy đồi,
Cộng Sản tung hoành mới thế thôi!
Tham nhũng lộng quyền trên xuống dưới
Quân dân hại nước tội đầy trời!
Dân tình khốn khổ khônmg nương tựa,
Đất nước điêu tàn mặc nổi trôi!
Chủ nghĩ Mác Lê là thế đấy,
Giặc hồ sống dậy để mà coi!

TRÚC NAM

 

 MỪNG LÃO HỮU MỚI THÀNH ĐÔI

 Thơ suông bút thảo gởi mừng ai,
Một cặp uyên ương vẹn sắc tài.
Người ngọc sẵn chờ nơi phượng các,
Khách trần bỗng lạc chốn thiên thai.
Say sưa đỉnh giáp phòng hương kín,
Mê mẩn tình xuân giấc mộng dài.
Rượu sáng trà trưa luôn hú hí,
Biết bao hứng thú động đào khai.

TRÌNH XUYÊN

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002