Đại Chúng số 78 - phát hành ngày 15/7/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


CHÚ CHÁNH VÀ NGÔ NGỌC HÙNG- MỘT CẶP SONG CA LÝ TƯỞNG CHO PHONG TRÀO ĐẤU TRANH Ở HẢI NGOẠI

Vân Nam

Mấy tháng nay, từ khi TBĐC khai pháo chuyện cứu lụt của Đài TNVNHN đã làm cho danh thơm và tài năng khéo léo của ông Ngô Ngọc Hùng và bà Ngô Thị Hiền, giám đốc Đài TNVNHN, kiêm Chủ Tịch UBTDTG, trở nên "nổi tiếng"như cồn. 

Chuyện ông Ngô Ngọc Hùng và bà Ngô Thị Hiền đòi đưa TBĐC ra toà cũng như việc bà Hiền khóc lóc đã làm cho màn "Bi-Hài-Kịch Cứu Trợ Nạn Lụt" thêm phần hầp dẫn.  Trong lúc bà Hiền và ông Hùng không thèm trả lời những đòi hỏi chính đáng của quần chúng, cũng như không hề có một lời tạ lỗi cùng Linh Mục Nguyễn Văn Lý và thân quyến của ông thì bà lại tiếp tục lên đài "chửi" Toà Tổng Giám Mục Huế đã không can thiệp cho LM Lý được ra khỏi nhà tù.  Nghĩ cho cùng, những tay chính trị nữa mùa, cái đầu như "mít đặc" mà thích khoa trương, khoác lác, chuyên múa gậy vườn hoang chỉ làm trò cười cho mấy ông CSVN.

Chuyện cứu lụt vẫn còn là một đề tài nóng hổi đối với quần chúng ở hải ngoại, mọi người rất quan tâm, phẩn nộ khi biết một số kẻ đã lợi dụng lòng tốt của quần chúng để trục lợi, mua danh và xưng bá, xưng hùng. Theo nguồn tin chúng tôi nhận được từ người thông tín viên của TBĐC còn ở lại VN, thì tất cả những số tiền cứu lụt đã không đến tay các nạn nhân bão lụt như lòng người dân hải ngoại mong muốn.  Nếu theo sự chỉ ước đoán của chúng tôi, trong hai trận bão lụt vừa qua, chỉ riêng tại Hoa Kỳ số tiền quyên góp của tất cả các tổ chức có thể lên đến trên 2 triệu đô la. Một số tổ chức Hội Đoàn quyên góp được một số tiền, đã cử người đích thân về tại quê mình cứu trợ trực tiếp thì may ra bà con còn có cái ăn, cái mặc để qua cơn đói rét.  Một số tổ chức khác quyên tiền và trao vào tay những người có vấn đề với chính quyền, thì số tiền cứu trợ đã trở thành cái hoạ cho họ.  Và chúng ta vẫn chưa biết chính xác số tiền đó sẽ đi về đâu?!.. Khi chúng tôi viết những lời nầy thì cũng hay tin Miền Bắc Việt Nam đang có nạn lụt lớn, hàng ngàn ngôi nhà sụp đổ, hàng chục ngàn người đang chịu cảnh màng trời chiếu đất và số người tử thương có thể lên đến ba, bốn chục người.  Chưa hết, mực nước đồng bằng sông Cữu Long dâng cao trong mùa mưa có thể gây lụt lội trở lại.  Hình như người dân hải ngoại đã ngao ngán chuyện cứu lụt.  Họ cảm thấy mình bị lợi dụng, bị lừa gạt, bị trấn lột nên họ không còn muốn mở rộng tấm lòng và quan tâm đến tình hình người dân tại VN. Vâng, hãy để cho nhà nước Việt Cộng tự lo lấy, vì thiện chí và lòng tốt của chúng ta đối với những người trong nước đã không được nhà cầm quyền CS Hà Nội tiếp nhận và tri ân.  Nếu quí vị nào có lòng thì để dành tiền đó mà gởi cho thân nhân mình tại VN để họ đến cứu giúp nạn nhân bão lụt thì tốt hơn.  Tiền là mồ hôi nước mắt, là xương máu của quí vị.  Hãy giữ gìn đồng tiền đó cho mục đích chính đáng, rõ rệt, nhất là nuôi sống bản thân và gia đình.  Đừng nên nghe lời bọn bất nhân, bất nghĩa, tham lam mà đem tiền cúng cho bọn chúng ăn.

Người thông tín viên còn ở lại VN đã nắm được những nguồn tin mới về việc cứu lụt ở Nguyệt Biều.  Chúng tôi cũng biết được những vấn đề hết sức quan trọng về số tiền 1 triệu 300 ngàn đô la có liên quan đến Hoà Thượng Thích Quảng Độ mà chúng tôi có đăng tải trong số báo 75 phát hành ngày 15-6-2001.  Vì muốn bảo mật việc nầy, nên chúng tôi không thể loan báo những tin tức quan trọng trên TBĐC.  Chúng tôi sẽ tổ chức một cuộc họp báo sau khi chúng tôi có đủ bằng chứng và tư liệu của vụ cứu lụt Miền Trung và Miền Tây VN của đài TNVNHN.  Xin quí vị hãy yên lòng chờ đợi.

 

TẠI SAO NGÔ NGỌC HÙNG CHO CHÚ CHÁNH MƯỢN ĐÀI TNVNHN ĐỂ TUYÊN TRUYỀN?

Trong lúc tiền cứu trợ nạn lụt đo Đài TNVNHN thu gom bị đồng bào hải ngoại đòi hỏi làm sáng tỏ khiến cho ban giám đốc khó trả lời, thì bà Ngô Thị Hiền đã lờ đi bằng cách xoay qua ca tụng cuộc đấu tranh của Linh Mục Lý tại quê nhà để khoả lấp sự tức giận của quần chúng.  Riêng ông Ngô Ngọc Hùng, suốt ba bốn ngày từ 2-7 cho đến ngày 5,6 tháng 7 đã cho chú Chánh một "cơ hội" bằng vàng để tuyên truyền cho cái gọi là "Chánh Phủ Cách Mạng Việt Nam Tự Do".  Thật lòng chúng tôi không mấy quan tâm về vấn đề của chú Chánh, nhưng sự chuyển hướng đột ngột của Ngô Ngọc Hùng, cộng với những tin tức chúng tôi thu nhận được từ VN khiến Vân Nam phải viết bài nầy.

Những ai mục kích cuộc nói chuyện của chú Chánh tại Nam Cali., Anaheim Convention Center, Orange County vào chiều chủ nhật 24-6-2001, và theo dõi tiền cứu trợ nạn lụt của Đài TNVNHN thì điều có nhận xét như sau:

_ Chú Chánh khoe chụp hình chung với tông tông Bill Clinton giống y hệt tài khoe khoang của bà Hiền và ông Ngô Ngọc Hùng là được Bill Clinton mời tháp tùng về Việt Nam.

_ Chú Chánh dựng lên chiến khu kháng chiến để loè thiên hạ cũng y hệt bà Ngô Thị Hiền và ông Ngô Ngọc Hùng muốn dựng "chiến khu Nguyệt Biều" để chống cộng.

_ Chú Chánh xâm nhập vào quốc nội như đi "chợ cá" và xem CS chẳng ra gì

cũng y như bà Ngô Thị Hiền khoe khoang theo chân Bill Clinton vào VN bàn chuyện đại sự với LM Lý, Hoà Thượng Thích Thái Hoà và có dư  thời giờ thâu dĩa nhạc cho chồng là Nghiêu Minh mang về Mỹ bán kiếm tiền sài. 

Ôi! Anh hùng thời đại bây giờ sao mà "như lá mùa thu, tuấn kiệt như sao buổi sớm" nên để cho một mụ bán nhà đi làm chính trị và một tay nói phét làm "chánh phủ" đại diện cho đồng bào hải ngoại thì thật là xấu hổ.  Ông bà ta nói không sai "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", do đó mà Ngô Ngọc Hùng đã ưu tiên cho chú Chánh phát biểu ba hoa, chích choè trên làn sóng mình cũng không có gì là lạ.

 

VÌ SAO TỔ CHỨC CỦA CHÚ CHÁNH CHO ĐẶT BOM TRONG THỜI GIAN TOÀ ÁN THÁI LAN BẮT ĐẦU XỬ LÝ TỐNG?

Chú Chánh và băng nhóm của chú cho rằng vì tức giận nhà cầm quyền CSVN bắt bỏ tù 37 người của chú nên chú đã tổ chức cho đặt bom toà Đại Sứ CSVN tại Thái Lan để trả đủa? Và người đặt bom  đã tự ý làm mà không được sự đồng ý của chú.  Trả lời như vậy coi bộ không ổn.  Một tổ chức "vĩ đại trãi dài khắp thế giới" (như chú Chánh tự vỗ ngực khoe khoang) mà để cho một đám vô tổ chức, vô kỷ luật hành động bừa bãi thì còn gì là kỷ cương, phép tắt.  Một đám thuộc hạ bất trị như vậy rủi may kia chúng đòi đem lựu đạn quăng vô toà Đại Sứ Thái Lan chắc cũng "OK làm đi". Nhất là hành động nầy làm phương hại đến tính mạng của một chiến sĩ đang bị giam cầm, tù tội và chờ ngày toà án xét xử thì thật là ngu dốt và nông cạn. Xin hỏi: Tại sao không đặt những nơi khác và vào thời điểm khác mà đặt bom tại Thái Lan trong những ngày toà án Thái Lan đang xử vụ Lý Tống?  Điều nầy xét về mặt tâm lý, chính quyền Thái Lan họ sẽ có thái độ, cảm nghĩ như  thế nào đối với Lý Tống? Nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội và tất cả những nước trong khối Asian đã ký chung một hiệp ước về sự bảo vệ lãnh thổ toàn vẹn của đôi bên thì lẽ nào họ dung túng cho tổ chức của chú Chánh tồn tại trên đất họ? Hình ảnh, "danh thơm" của Chú Chánh bay khắp nơi ở hải ngoại thì làm thế nào chú Chánh có thể vào quốc nội như đi chợ mà mấy ông CS không biết gì hết?  Cộng sản đần độn đến như vậy hay sao?

Nếu quả thật chú Chánh đang đấu tranh chống cộng thì hành động đặt bom tại toà đại sứ cộng sản VN tại Thái Lan là một hành động ngu ngốc.  Thứ nhất, bom không nổ, những người đặt bom còn quá non kém nên đã để lộ hành tung để cảnh sát tóm đầu một cách dễ dàng.  Thứ hai, hành động đặt bom gây hấn nầy đã làm cho chánh phủ và nhân dân Thái Lan thù ghét những thành phần phá rối, chống chính phủ và dĩ nhiên họ không nương tay trong việc xử  lý Lý Tống. Vậy là chú Chánh đã hại Lý Tống rồi còn gì.

Chú Chánh có thể nói với bất cứ ai về chuyện chú lập chiến khu kháng chiến, đưa người vào quốc nội đặt bom, chiến đấu trong quốc nội...là dễ dàng.  Những chuyện tưởng tượng đó chỉ có trong phim Hồng Kông mà thôi.  Nên nhớ, chúng ta có thể vào nước được bằng con đường chính thức bằng máy bay và đầy đủ giấy tờ. Về VN là có ngay những anh công an Phường Xã để mắt tới (đôi lúc không lộ liễu nhưng không có nghĩa làCS thờ ơ với đám Việt Kiều.  CS mê tiền nên cũng sợ mất ghế và mất ăn). Dĩ nhiên loại chống cộng như chú Chánh làm sao vào VN lọt? Bởi cái mồm của chú hoạt động quá xá cở, hình ảnh và tên tuổi của chú, CS nghe xong cũng phải chạy dài.  Và chú nên nhớ một điều: CS chỉ sử dụng những thành phần như chú một thời gian thôi rồi "a-lê-hấp".  Đã có hàng vạn cán bộ kháng chiến MN bị CS Hà Nội thủ tiêu không thương tiếc, nên lấy đó mà làm gương.

Mặc khác, nếu tổ chức của chú hoặc của bất cứ ai chỉ cần rụt rịt đi bằng đường Thái Lan, Lào hay Miên là lập tức sẽ bị thủ tiêu ngay biên giới. Trường hợp của tướng Hoàng Cơ Minh là một thí dụ điển hình. Từ năm 1975 cho đến nay, tại Lào, Miên, lực lượng quân đội, cảnh sát, tình báo CS còn gày lại đầy dẫy.  Một con kiến cũng khó qua lọt nói chi đến tổ chức của chú Chánh.  Làm cách nào chú Chánh có thể vào quốc nội hoạt động dễ dàng và trở về Mỹ bình yên và lên báo, lên đài nói khoét? Chúng tôi nghỉ chú Chánh có "phép độn thổ" của Tôn Ngộ Không mới có thể qua mắt được bọn tình báo CS đang sống khắp nơi ở hải ngoại và có khi họ đang ở bên cạnh chú hàng ngày (nói vậy chú Chánh đừng có giật mình). Xin dẫn chứng như sau: Trong năm 1985, có một nhóm trí thức Sài Gòn đã liên kết thành một nhóm âm thầm hoạt động chống lại chính sách hợp tác hoá ruộng đất của CSVN.  Trong nhóm nầy có một người bạn rất thân với một người đang làm việc trong TBĐC.  Anh tên NVT, là giáo sư trung học đã chán cảnh cơm mục, cá ương và rau muống luộc của Đảng nên trở về Sài Gòn chấp nhận cuộc sống công nhân.  Tổ chức của anh hoàn toàn bí mật và việc anh làm ngay cả vợ anh cũng không hề hay biết.  Nhưng một ngày kia, toàn bộ tổ chức của anh bị bắt, người cầm đầu bị xử tử, hai người khác chung thân khổ sai, anh bị kết án 20 năm tù, và toàn bộ những người có liên hệ nhẹ nhất là năm năm tù.  Sau đó, hàng loạt tổ chức của chúng ta tan vở, lớp bị bắt, lớp bị thủ tiêu.  Họ là những người sống trong nước mà còn bị CS phám phá ra, thì thử hỏi chú Chánh từ Mỹ về "ăn dằm, nằm dề" ở VN mà công an xã phường không biết thì cũng lạ.

Nếu chúng ta muốn tìm con đường đấu tranh cho tự do, dân chủ tại VN thì chúng ta phải sáng suốt.  Chúng ta không thể vì một chút danh hảo mà chấp nhận để cho bọn lưu manh lừa gạt.  Khi chúng tôi nghe chú Chánh điểm mặt Tướng Nguyễn Văn Hinh và nói: "Kính thưa quý vị, trước hết tôi xin cảm ơn tất cả những ý kiến của các chiến hữu của chúng tôi để trả lời Trung Tướng Nguyễn Văn Hinh.  Cũng xin lỗi quý vị chúng tôi chưa bao giờ lột lon của Trung Tướng Nguyễn Duy Hinh trong quân đội Cách Mạng Việt Nam Tự Do.  Chưa có một cái lịnh đó, chưa bao giờ có lịnh khai trừ và tước chức vụ của Trung Tướng Nguyễn Duy Hinh trong Quân Đội Cách Mạng của chúng tôi.....". Không biết trước 75, chú Chánh giữ chức vụ gì trong quân đội VNCH, tuổi đời bao nhiêu mà dám đòi làm "cha nội" của một số cựu tướng lãnh MNVN? "Aùo rách phải giữ lấy lề", dù cho bây giờ các vị không còn là một vị tướng trong hàng ngũ lãnh đạo của MN thì cái danh dự đó các vị phải bảo vệ, gìn giữ như một kỷ niệm sáng chói trong binh nghiệp. Đừng để cho ai chà đạp môt cách thô bỉ, trắng trợn và mất dạy.  Nếu quý vị còn có lòng với non sông tại sao quý vị không đi tìm kiếm một tổ chức đứng đắn, bí mật của những người trí thức, yêu nước mà tham dự.  Cho dù chúng ta không được xưng tụng thật "kêu", họ không trao cái "danh hảo" cho chúng ta, nhưng không ai dám điểm mặt, chỉ tên mắng nhiếc như phường vô loại.  Thật thảm hại cho quân đội VNCH bị thất bại trên chiến trường và bây giờ thất bại trước một tên đại bịp.

     

NGUYỄN HỮU CHÁNH CÓ HOẠT ĐỘNG CHO CỘNG SẢN HAY KHÔNG?

Chúng tôi đặt ra một số câu hỏi và tự quí vị tìm hiểu và trả lời.  Tại sao chú Chánh ăn nằm ở VN như một người tình chung thuỷ mà CS không phát hiện ra chú Chánh?  Vì sao kể từ năm 1993 cho đến nay, CS đã hốt rất nhiều mẻ lưới lớn mà chú Chánh vẫn ung dung đi du hí trong "chiến trường Đông Dương"? Tấm hình mà chú Chánh chụp chung với Phan Văn Khải và đang treo trong phòng rất trịnh trọng có phải là thành tích "bán đứng anh em chiến sĩ, những người nhẹ dạ" cho CS hay không? Bao nhiêu câu hỏi đó cũng đủ cho những ai còn có bộ óc sáng suốt sẽ hiểu được ván cờ của chú Chánh.  Và đừng ngồi đó mơ màng rằng CS sẽ chia cho các vị những chiếc ghế béo bở trong hàng ngũ của chúng. 

Và tại sao Ngô Ngọc Hùng đã dành ưu tiên cho chú Chánh gân cổ nói phét trên Đài TNVNHN, chương trình nầy phát sóng nhiều lần  trong một tuần lễ cho 11 tiểu ban Hoa Kỳ nghe?  Việc làm của Ngô Ngọc Hùng có thể lạ đối với tất cả quý vị nhưng không lạ đối với TBĐC.  Đây là một sự trao đổi có tính cách chiến lược chạy trốn sự thật và mong sự ủng hộ của một thế lực còn nằm trong bóng tối mà chúng tôi đã biết?  CHÍNH HẮN, "CON CHỦ BÀI" CÒN NẰM Ở CANADA???

Vân Nam

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002