Đại Chúng số 74 - phát hành ngày 1/6/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới

ĐÀN NGANG CUNG

TÚ LẮC Phụ Trách

 

MỸ NHÂN QUAN

Hỏi thăm rằng "Mỹ nhân quan"
Cổng kia rộng hẹp,dọc ngang thế nào
Khó qua là tại làm sao?
Dám xin quí vị mày râu bảo giùm
Cũng không bờ bụi tùm lum
Cũng không nọc rắn hang hùm khó chui
Cũng không sâu suối cao đồi
Cũng không lửa bỏng dầu sôi kia mà!
Thế sao mà lại khó qua?
"Anh hùng nan quá" nghĩa là làm sao?
Tú tôi thì cứ... qua ào
Cổng thấp thì nhảy, cổng cao thì... trèo!

      TÚ LẮC

(*) Do câu: "Anh hùng nan quá mỹ nhân quan"

 

LO CHI TIỀN

Suốt tuần lễ liên miên công việc,
Làm mờ người mệt thiệt đứt hơi.
Gặp ngày thứ bảy muốn ngơi,
Ở nhà với vợ,ngồi chơi với bồ,
Hoặc lên phố sắm đồ sắm đạc,
Hoặc nằm nghe ca nhạc vân vân...
Gọi là thư giản tinh thần,
Nào ngờ ông bạn làng văn gọi mời:
Ra mắt sách,ôi trời lắm chuyện!
Chẳng lẽ ta hà tiện mươi đồng?
Văn chương thôi cũng góp công
Giữ gìn tiếng nói cha ông nhà mình.
Nhưng quả thật:làm tình, làm tội,
Còn đám tang,đám cưới lu bù.
Ai ngờ ở đất Tự Do,
Chúng mình cũng được tự lo chi tiền.

      SÀI MÔN LÝ THU

 

VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA

HÀ THƯỢNG NHÂN Chăm Sóc

 

BÊN TRỜI LẬN ĐẬN 4

Dù ở chốn thiên nhai, hải giác,
Dù trời thu man mác hơi may.
Ông còn có chén rượu cay,
Còn thơ đủ để mình say với mình.
Bao nhiêu nỗi bất bình nói hết,
Bút,mực còn ông viết tự do.
Đêm trăng thả một con đò,
Kề bên người đẹp nhỏ to tiếng đàn.
Giữa trời nước chứa chan cảm khái,
Bờ lau khô gác mái chèo con.
Tỳ bà thánh thót nỉ non,
Áo xanh càng ướt,rượu ngon càng đầy.
Tôi canh vắng nằm đây thao thức,
Nhớ vợ con đau nhức ruột gan.
Chẳng xa mà cách muôn vàn,
Gió xuân có lọt vào màn em không?
Muốn mở cửa dậy trông trăng sáng,
Trăng thượng tuần lênh láng tường giam.
Yêu trăng thôi cũng đành cam,
Yêu thơ thật khó mà làm được thơ.
Khoanh tay gối ngẩn ngơ trằn trọn,
Thèm cánh chim ngang dọc trời cao.
Cuộc đời tựa giấc chiêm bao,
Nỡ đem thù hận buộc vào anh em.
Kẻ đồng chủng lại xem như rạ,
Cùng quê hương đem dạ nghi ngờ.
Rối tung bày một thế cờ,
Tàn canh,vẫn lại chữ cơ,chữ thời.
Tôi muốn sống cuộc đời thi sĩ,
Cũng như ông, vốn dĩ nòi tình.
Chỉ mong thế giới hòa bình,
Mong người no ấm,mong mình thảnh thơi.
Giữa trần giới rong chơi một kiếp,
Khúc hạo ca(*) viết tiếp tri âm.
Thế nhưng gió bụi cát lầm,
Quẩn quanh lại đã bốn năm ở tù.
Ngày đoàn tụ mịt mù chẳng biết,
Tin vợ con biền biệt không hay.
Hỏi ai, món nợ ai vay,
Chúng tôi liệu trả đến ngày nào xong?

HÀ THƯỢNG NHÂN

 (*) Hạo ca hành, thơ Bạch Cư Dị.

 

THƠ HOÀNG DUY - MẤY MẢNH THƠ RỜI

CHIỀU TÍM

Thu về chiều tím ngát trời mây
Hàng phong vàng đỏ lá lay bay
Gác mái thuyền con buồn nước đọng
Vẩn vơ lữ khách có ai hay?

CHỮ HAY LÀ HOA?

Lục Bát

Hiện hình màu tím đóa hoa
Cho đời hương sắc đậm đà Nghĩa Yêu
Tàng hình chữ nghĩa ngoằn ngoèo
Tuổi thơ nét vẽ trở về tượng trưng

Tứ Tuyệt

Hiện hình màu tím một loài hoa
Hương sắc cho đời đậm tiếng Yêu
Chữ nghĩa ngoằn ngoèo thân ẩn dấu
Trẻ thơ nét vẽ dáng yêu kiều

03-23-01

OSAKA CASTLE! OKASA-JO

hay "Phong Trần Tú Cát Tướng Quân

Kỳ niệm đền!

Hào rộng thành cao, mưa bụi bay
Cây xanh núi thẳm,phủ còn đây
Phong trần tú-cát người danh tướng
Chẳng lẽ oai phong chỉ chút này?

3-24-01 

THƠ CUNG DIỄM

XIN HÃY CHUYỂN CUNG

Từng giọt đàn khuya thánh thót rơi
Ngậm ngùi chi bấy hỡi đàn ơi!
Nỉ non ai khóc trên tơ đó
Tức tưởi chi cho phím nặng lời!
Có phải đàn thương nhớ cố nhân
Non sông hề nửa gánh gươm đàn
Xuân rối Xuân đến tin xuân vắng
Nhạt khói lò hương lạnh gối chăn!

Có phải đàn thương nhớ cố hương
Đôi bờ ngăn cách mấy trùng dương
Bên đèn nhẹ lật vài trang sử
Oanh liệt hàng hàng chữ máu xương!
Âm điệu đàn ơi nát cả lòng
Đớn đau theo mỗi tiếng đàn rung
Tay ngà ai đó đi trên phím
Xin hãy ngừng đi,hãy chuyển cung!

Cung Diễm

 

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002