Đại Chúng số 74 - phát hành ngày 1/6/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới

HẬU CỨU TRỢ NẠN LỤT MIỀN TRUNG

Đặc phái viên của TBĐC

L.T.S:  Nếu chúng ta cứ ngồi ở hải ngoại và chưa bao giờ về Việt Nam, chưa tìm hiểu  thực tế ở Việt Nam thì khi chúng ta nghe đài, nghe báo ở đây nói về việc phỏng vấn LM Nguyễn Văn Lý y hệt như  phỏng vấn mấy ông cán bộ cao cấp của Đảng CSVN.  Muốn tìm hiểu sự việc cụ thể, chúng tôi không những nhờ người trong nước trợ giúp, đồng thời chúng tôi cũng cử một đặc phái viên của TBĐC từ Mỹ trở về Việt Nam để điều tra và xác minh vấn đề cứu trợ nạn lụt cho rõ ràng.  Đặc phái viên của TBĐC là một cựu không quân QLVNCH.  Anh và gia đình qua Mỹ theo diện HO.  Anh là một người can đảm, trung thực và đáng được tin cậy.  Anh đã mang hồ sơ có chữ ký của LM Trần Văn Quí và trao lại cho TBĐC.  Anh là nhân chứng có thể trả lời tất cả những thắc mắc của đồng bào.  Anh đã ghi lại tất cả những gì mắt thấy, tai nghe ở giáo xứ Nguyệt Biều để chúng ta cùng tìm hiểu và suy nghĩ.  Xin xem chữ viết tay, chữ ký và dấu mộc của LM Trần Văn Quí.

Hậu cứu trợ không phải công việc tiếp tục gây quỹ cứu trợ nhiều hơn mà chính là việc kiểm tra, xác minh lại những người cần được cứu trợ có nhận được sự giúp đở đúng như mong đợi của những người hảo tâm ở hải ngoại hay không.

Chính việc kiểm tra nầy, đã một lần nổi đình đám với Hội Báo Chí MDBHK với số tiền chỉ dưới chục ngàn. Bây giờ đối với hai chị em đài TNVNHN và UBTDTG, số tiền  quyên góp ở Miền Trung lên đến trên $90,000.00 theo như sự công bố của bà Ngô Thị Hiền, trong đó có món tiền nhỏ của kẻ hèn nầy đóng góp. Dù đóng góp lớn hay nhỏ đều thể hiện tấm lòng của chúng ta đối với đồng bào ở quê nhà bị thiên tai. Vì vậy, nhân dịp được ban lãnh đạo của tờ báo Đại Chúng ủy thác tôi đã cố gắng về Huế 4 ngày để tìm gặp LM Nguyễn Văn Lý.

Khi  còn ở Sàigòn, tôi đã nghe vụ LM  Nguyễn Văn Lý bị quản thúc. Nhiều tờ báo ăn lương chính phủ đã theo chỉ đạo viết với giọng buộc tội LM Lý gay gắt. Tôi đọc báo và nghĩ  đến việc đi tìm ông để xác minh không khác gì vào hang cọp để tìm nhân chứng, vật chứng. Nhưng dù sao, tôi cũng đã tâm niệm rằng cần phải xác minh cho rõ để nếu đúng thì chúng ta cũng nên vinh danh bà Ngô Thị Hiền để bà có thêm tinh thần phục vụ cộng đồng. Còn nếu ngược lại, chúng ta phải mạnh dạn  cảnh giác cho mọi người biết trước những kẻ âm mưu lợi dụng lòng nhân đạo để làm lợi riêng cho mình.

Đi xe lửa suốt đêm, vừa đến Huế lúc rạng sáng ngày 18/3/2001.  Sau khi nhận phòng khách  sạn  xong, tôi sắp xếp để đi tìm LM Lý ngay. Thoạt tiên tôi gọi honda ôm và bảo họ đi tìm nhà thờ tòa TGM. Tại đây các Sơ và một Linh mục cho biết: “ LM Lý bị quản thúc; không ai có thể  tới gặp cha Lý đưọc đâu.  Nhất là ông là người từ nước ngoài về thì lại còn khó hơn. Ông có thể bị nguy hiểm đấy”.  Họ cho biết thêm: “Bây giờ ông có thể gặp LM Trần Văn Quí, người cùng  làm việc trong công tác cứu trợ với LM  Nguyễn Văn Lý. Ông thử đến nhà thờ dòng Chúa Cứu Thế thử xem.

Tôi ra bảo anh hon da ôm tiếp tục đi thì người nầy xin tiền chuyến xe và từ chối không đi nữa vì sợ bị liên lụy. Tôi đành đi bộ ra ngoài đường tìm xe khác. Anh hon da ôm nầy bắt được khách, rất mừng, nhưng khi nghe đi tìm cha Lý thì anh lại tỏ ý ngần ngại. Anh bảo rằng thà nhịn ăn còn hơn để bị bắt thì vợ con tôi ai nuôi. Tôi phải cố thuyết phục anh rằng tôi đi xác minh và tìm hiểu cha Lý có  nhận tiền và làm điều gì sai trái không chứ đâu phải tôi đi tìm cách giúp đở ông Lý đâu mà anh sợ. Anh nầy xiêu lòng cùng tôi đi đến nhà thờ dòng Chúa Cứu Thế.

Tại đây LM chánh xứ đang cầu kinh. Tôi phải chờ bên cửa nhà thờ khoảng 15 phút đến khi cha xứ xong cầu kinh. Tôi liền đến trình bày và xin ông ký xác nhận vào tập vở đang cầm theo. LM nầy từ chối, ông bảo ông không can dự vào việc cứu trợ nên làm sao xác nhận được. Ôâng chỉ chúng tôi đến nhà thờ Phừơng Đúc để gặp cha Quí.

Bây giờ tôi cố thuyết phục anh xe ôm rằng: “Mục tiêu tới chúng ta không đi tìm LM Lý nửa, anh đừng sợ. Anh cố gắng giúp tôi và tôi sẽ biếu anh số tiền xe gấp đôi số đã trả giá trước. Anh nầy cả ngày chưa chạy được hơn một chuyến xe nên anh cố gắng cùng tôi đi đến nhà thờ Phường Đúc.

Đến nhà thờ Phường Đúc anh xe ôm bỏ tôi tại cổng, còn anh thì lánh qua dãy nhà kế bên đứng chờ. Tôi vào phía sau các lớp học computer ở sâu bên trong. Tại đây, tôi được cô cháu gọi LM Quí bằng chú ruột. Cô tiếp tôi và bảo tôi ngồi uống nước để chờ cô gọi hand phone cho cha Quí.  Sau đó cô cho biết 15 phút nửa cha Quí sẽ về ngay. Tôi lo ngại anh xe ôm chờ lâu sẽ nản và có thể đòi tiền xe nhiều hơn nửa. Nên tôi phải chạy ra cổng xin anh ta tiếp tục chờ. Anh nầy cũng là một người tốt nên anh vui vẻ bảo: “Không sao ! Cứ tự nhiên.  Ngày hôm nay tôi chỉ chạy một chuyến nầy  là hết ngày rồi”.

Đúng nữa giờ sau, một người mặc áo LM chạy honda vào, tôi đóan ngay ông nầy là cha Quí. Tôi chào ông và ông niềm nở chào lại. Tôi tự giới thiệu và nói mục đích nhờ LM xác minh số tiền nhận được cùng với cha Lý. Tôi nói: “Tác dụng của việc xác minh nầy có hai mặt; nếu  đúng hoàn toàn thì chúng tôi sẽ đưa lên báo chí vinh danh bà Ngô Thị Hiền; ca ngợi tinh thần vì nạn nhân bão lụt của cha và cha Lý, đồng thời động viên được sự giúp đỡ của đồng bào hải ngoại. LM Quí rất vui vẻ nhiệt tình vào mở computer lấy những files lưu trữ ra ngay. Ôâng in ra và ký tên đóng dấu thật là chu đáo. Ông cẩn thận xếp vào phong bì và trao cho tôi.  Lúc nầy trong dầu tôi chợt lóe lên một ý nghĩ: Nếu chờ gởi bằng bưu điện thì thư đến tòa báo quá chậm, không còn kịp thời gian tính. Tôi đề nghị nếu cha có diskette trống thì cho tôi xin lưu vào trong đó để tôi có thể e-mail cho nhanh.  Cha Quí liền lấy một diskette còn mới trong bao giấy kiếng lưu vào 3 files: 1 file cứu lụt, 1 bảng kê khai thiệt hại,1 bảng tổng kết cấp tôn. Tôi có đề cập chuyện bà Hiền về cùng chuyến với TT clinton. Cha có gặp và nhận được khỏang tiền nào không?  Ôâng trả lời rằng: “Từ trước ông Clinton về Việt Nam, LM Nguyễn Văn Lý đã bị quản thúc rồi nên tôi hoàn toàn không được biết các khoảng tiền được giao sau đó và tôi cũng không được gặp bà Hiền”.  Ông nói thêm rằng ông không thể liên lạc được với LM Lý vì tất cả đường dây điện thoại đã bị cắt.  LM Lý chỉ có thể liên lạc được qua sự trung gian của một LM quốc doanh mà thôi.  Như vậy, tất cả mọi sự tiếp xúc với LM  Lý bên ngoài điều có sự kiểm soát của chính quyền.

Qua hơn một giờ làm việc với cha Quí trong không khí vui vẻ, cởi mở, nhiệt tình của hai người cùng lo cho một việc chung giúp đở đồng bào nạn nhân bão lụt, lòng chúng tôi rất hân hoan.  Sau đó, chúng tôi có trao đổi một vài cảm nghĩ  về việc  làm của LM Lý và tác dụng của nó.  Cái đúng, cái sai thì đồng bào VN sẽ ghi nhận và lịch sử sẽ có những nét chấm phá sau nầy để lại cho con cháu .

Cha Quí rất vui tươi tiển tôi ra về và không quên mời tôi ngày hôm sau trở lại để có thì giờ tâm sự nhiều hơn vì bây giờ đã khoảng 6 giờ và trời sắp sập tối. Tôi ngại là có thể tôi không trở lại được nên tôi đã trả lời: “Tôi sẽ cố gắng trở lại nếu tôi không có những công việc trùng lắp”. Rất tiếc tôi đã không trở lại ngày hôm sau được để hầu chuyện cùng cha Quí vì những công việc quá bề bộn. Tôi thầm nghĩ : Xin cha thứ lỗi cho.

ĐPV TBĐC (Apr. 9, 2001)

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002