Đại Chúng số 111 - ngày 1 tháng 12 năm 2002

BÀI THUYẾT TRÌNH CỦA BÌNH HUYÊN
Vai trò văn nghệ sĩ VN hải ngoại

Bình Huyên

I.- Phân loại và xác định thành phần.

(A) Phân loại: VNS VN hải ngoại là những người thật lòng tranh đấu cho TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN;

(B) THÀNH PHẦN:

1.- Thành phần thứ nhất : Người có phương tiện phổ biến : Chủ báo, Nhà xuất bản.

2.- Thành phần thứ nhì : Người cầm bút : Nhà báo, Nhà văn, Nhà thơ, Hoạ sĩ, Điêu khắc gia, Ca nhạc sĩ, Nhiếp ảnh gia.

II.- Vai trò thành phần thứ nhất : Phổ biến và giúp đỡ:

(A) PHỔ BIẾN : Khai thác tối đa khả năng phổ biến của ấn phẩm và mạng lưới;

(B) giúp đỡ tích cực người cầm bút thuộc VNSVNHN TỰ DO DÂN CHỦ và NHÂN QUYỀN. Xin đề nghị như sau:

(a) Dành ưu tiên cho các người cầm bút chân chính, thực tài, có lập trường chính trị rõ rệt bằng cách chọn đăng tác phẩm của họ, và trả nhuận bút xứng đáng cho tác giả các bài chọn đăng. Đây là cử chỉ ưu ái công bằng nhằm khuyến khích các cây bút chân chính và có giá trị.

(b) Để quyền lợi người cầm bút lên trên quyền lợi riêng của tờ báo hoặc nhà in. Ở điểm này, xin đề nghị: Giảm đến mực tối thiểu việc phổ biến những bài viết có lượng mà thiếu phẩm chất, vì tác giả những loại bài đó chỉ nhằm tạo nên hư danh bằng đủ mọi cách. Có như vậy, kho tàng sách vở báo chí VN hải ngoại mới thoát khỏi nạn lạm phát loại văn chương vô giá trị, vô hình chung tạo hoàn cảnh thuận lợi cho nhóm văn nô cộng sản rêu rao, như chúng từng làm trên các báo chí mạng lưới hiện nay, rằng văn học VN hải ngoại nào là đang "sa sút, bế tắc", nào là "nếu chưa chết thì cũng đang ngắc ngoải sắp chết bởi yếu tố làm nên bản chất của văn học lưu vong không còn nữa, hoặc nếu còn thì cũng rất mờ nhạt" (trích trong một tạp chí cộng sản mang nhãn hiệu có ý nghĩa quê hương tổ quốc một cách nhập nhằng gian manh mang số 190 ra ngày 27 tháng 9 năm 2002. Nhập nhằng, vì cộng sản làm gì có quê hương với tổ quốc ; gian manh, vì sau một thời gian ngắn, bài này đã biến mất trong site báo cũ của chúng, có lẽ vì các bồi bút cảm thấy bất lợi. Tuy nhiên, chúng tôi đã kịp thời lưu trữ trong máy, nguyên trang báo nói trên (xin liên lạc riêng với tác giả bài này để có tài liệu nói trên).

(c) Khuyến khích người cầm bút trẻ ái quốc chân chính thực tài có lập trường chính trị rõ rệt : giới thiệu trân trọng, mời hội họp thảo luận chuyên môn với các đàn anh, dẫn dắt họ dần dần thay thế các cây bút già.

III.- Vai trò thành phần thứ HAI : Chính trị hoá ngòi bút và bảo tồn văn hoá.

(A) Chính trị hoá ngòi bút :

1.- PHẢN CÔNG VĂN Hoá Cộng Sản. Đề nghị phản công như sau:

* Qua thơ, truyện, biên khảo, v...v..., ngườI cầm bút khai thác tỉ mỉ tội ác của cộng sản VN, phân tích rõ ràng các tài liệu về thông tin, văn chương nghệ thuật của chúng, giúp cho độc giả của hai bên được hiểu rõ mọi chuyện, nhất là việc dâng đất cắt biển;

2.- GIẢI ĐỘC NGƯỜI ĐỌC: Xin đề nghị các VNS bỏ công sức ra, làm như sau:

- Phanh phui tất cả âm mưu "hoà giải dân tộc" để tránh rơi vào cái bẫy lừa gạt của bọn tà phái ( bằng chứng cho thấy rõ rệt trong vụ vi phạm lệnh ngưng bắn Tết Mậu Thân 1968, việc xé Hiệp Định Paris 27/01/1973 trong biến cố 1975, tổ chức trại học tập lừa giam giữ quân cán chính, có người tới 17 năm trời,...);

- Tra cứu các bản văn chung quanh Hiệp Định Genève 1954 để chứng minh và gột rửa tư tưởng của một số không nhỏ thanh niên thiếu nữ con cái người Việt tị nạn đã từng bị đầu độc từ trung học tới đại học ở các nước Tây phương, rằng:

* Việt Nam cũng như Cuba trở thành cộng sản vì quốc tế không giúp họ đánh đuổi nhà cầm quyền thuộc địa ( đây là trò chơi tháu cáy của HCM và F.Castro: vừa theo Nga-Tàu để xích hoá đất nước, vừa kêu gọi quốc tế để gây thế kẹt lúc đó cùng đổ lỗi sau này);

* Việt Nam nói riêng chỉ thành cộng sản từ năm 1954, còn trước đó chỉ là kháng chiến ( Việt cộng nói dối lòi đuôi, vì sau cuộc đảo chính 1945 tại Hà Nội thất bại, chúng rút vào hậu phương ; ngay sau đó, Việt cộng áp dụng chủ thuyết Tam Vô, rồi mở màn cho chương trình đấu tố cải cách ruộng đất từ năm 1951 đến năm 1957);

3.- HY SINH CHO CHÍNH NGHIÃ : Bằng cách tự giới hạn ngòi bút. Xin đề nghị:

- Không khai thác quá rộng rãi tin tức có lợi cho cộng sản như :

* Sự trở về nước của một số ca nhạc sĩ, phái đoàn doanh nhân của NC Kỳ,... ;

* Lời kêu gọi của bọn giao lưu văn hoá;

* Tường thuật về những màn trình diễn của loại nghệ sĩ rô-bô cộng sản đã và đang tìl cách len lỏi trong các sinh hoạt cộng đồng người Việt theo tự do dân chủ nhân quyền hải ngoại,...

- Không sử dụng quyền sáng tác văn nghệ để tạo ra những cuốn sách bôi nhọ chính phủ VNCH miền Nam (như của một số cựu tướng lãnh : Đỗ M?u (Việt Nam Khói Lửa Quê Hương Tôi và Tâm Thư), Phạm văn Liễu (Trả Ta Sông Núi), Nguyễn Cao Kỳ (Con Cầu Tự),v...v...

- Tránh đào sâu hoặc lập đi lập lại những sai lầm của một số người tị nạná;

- Tránh thái độ cũng như hành động có thể làm rạn nứt hàng ngũ Tư Do Dân Chủ Nhân Quyền vì thù riêng, tự ái, hiểu lầm, hoặc bị đàn em cộng sản xúi giục.

(B) BẢO TÒAN VĂN HOÁ VIỆT NAM: Xin đề nghị : Tuỳ theo hoàn cảnh, các VNS hãy cố chuyển tác phẩm của mình sang ngôn ngữ địa phương của quốc gia dung dưỡng, ngõ hầu tranh thủ thời gian truyền bá tư tưởng và truyền thống VN cho con cháu Tây học, song song với việc thuyết phục các thế hệ sau trau giồi tiếng Việt (như các sắc dân khác thường làm) để bảo tồn văn hoá VN ở nơi hải ngoại. (Bình Huyên)

PHỤ LỤC SỐ 2: Bài thuyết trình của Lệ Tuyền .(Nữ tù nhân trại cải tạo CS)

Kính thưa Trung Tướng Trần Văn Trung, Chuẩn Tướng Hoàng Cơ Lân, Qúy vị Sĩ quan cao cấp.

Kính thưa qúy vị viên chức chính quyền, qúy vị Quân, Cán, Chính Việt Nam Cộng Hòa.

Kính thưa Lão Đồng Chí Võ Thu Tịnh, Lão Đồng Chí Nguyễn Thùy, Đồng Chí Trần Đăng Sơn Quân ủy Trung ương Pháp định, Việt Nam Quốc Dân Đảng, Kiêm Chủ tịch Đãng bộ Miền Trung (Trước 30/04/1975) Cùng các chiến sĩ Việt Nam Quốc Dân Đãng.

Kính thưa qúy vị Đại diện các đoàn thể, Tôn giáo, các Chính Đảng, cùng qúy vị quan khách hiện diện trong buổi hội thảo hôm nay.

Kính thưa qúy vị,

Trước hết, tôi chân thành cám ơn Ban tổ chức. Đặc biệt là chiến hữu Đỗ Bình, người mà cách đây hơn 12 năm lúc tôi vừa đến Pháp chưa đầy một tháng, tôi đã gặp anh trong ba ngày tại Đại Hội Quốc Tế Nhân Quyền, do phu nhân Tổng Thống Mitterrand tổ chức tại Paris, gồm có bảy mươi nước tham dự, trong đó có phái đoàn của VN lưu vong, nhận được thư mời của ông Daniel Jacoby chủ tịch quốc tế nhân quyền, chúng tôi đã đến tham dự và tôi đã gặp anh Đỗ Bình trong đại hội, chính anh đã gợi ý cho tôi có đôi lời phát biểu về Bổn phận của những người cầm bút trước hiện tình của đất nước.

Kính thưa quý vị,

Tuy nhiên, Tôi không dám nói lên những lời phạm thượng ấy, đối với các bậc phụ huynh đã từng cầm bút, có vị đã cầm bút đến gần hết cả một đời. Hay với những người đi trước. Vì thật ra tôi chỉ là người học trò mẫu giáo đang tập tành để viết mà thôi.

Song, nhờ sự nâng đỡ của các bậc phụ huynh, của các vị chủ nhiệm, chủ bút nên những bài viết của tôi đã được đăng trên các báo. Vì thế, nhân đây tôi cũng xin thành kính tri ân các bậc phụ huynh đã dìu dắt tôi vào lãnh vực văn hóa, vốn mênh mông và vô tận.

Và hôm nay tôi, người học trò mẫu giáo, chỉ xin được nói lên những ý nghĩ thô thiển và hạn hẹp. Vì thế nên có gì không đúng, kính xin quý vị vui lòng lượng thứ.

Kính thưa quý vị,

Lịch sử đã chứng minh : Mặt trận văn hóa vô cùng quan trọng, bởi ngòi bút là một vũ khí lợi hại, đôi khi còn có hiệu quả hơn cả gươm và súng.

Là người Việt Nam, chắn ai cũng biết đến Bản Tuyên Ngôn đầu tiên của vị anh hùng Lý Thường Kiệt, khi đã minh định bờ cõi nước Nam.

Và cũng không có người nào không biết bài ỡáHịch Tướng Sĩáữ của Hưng Đạo Đại Vương, đã làm sôi lên bầu nhiệt huyết, nấu nung lòng yêu nước diệt thù, đã khiến các tướng sĩ cùng dùng dao thích vào cánh tay với lời thề "Sát thát".

Thật vậy, chính ngọn bút ấy đã quyét sạch hàng vạn quân Tầu ra khỏi bờ cõi nước ta.

Kính thưa quý vị,

Đến thời đại chúng ta, gần đây nhất khi cộng sản Bắc Việt xua quân xâm lăng miền Nam tự do thì người cộng sản đã tận dụng mặt trận văn hóa,bằng cách dùng văn, thi, ca để tuyên truyền, kích động những người ngây thơ, tự nguyện làm phương tiện, lăn xả vào cái chết, để cho họ đạt đến mục đích là thống trị toàn cõi Việt Nam. Mà chúng ta đã thấy qua bài hát "Giải phóng miền Nam".

Trong khi đó tại miền Nam tự do, trừ những bản nhạc của Cục Chính Huấn và một số không nhiều của các thi, văn, nhạc sĩ có tinh thần nêu cao chính nghiã Quốc gia. Số còn lại chỉ viết những lời phản chiến, hoặc than mây khóc gió, trong lúc các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà đang ở tận tuyến đầu, trên tiền đồn heo hút, hoặc trong rừng sâu, chốn biên phòng, vai ba lô, tay súng sống chết với kẻ thù chung.

Sau 30/04/1975, Đất nước rơi vào tay cộng sản. Nhân danh là những người đi ỡáGiải phóng miền Namáữ. Họ đã luà hàng triệu Quân, Cán, Chính Việt Nam Cộng Hoà vào các nhà tù lao động khổ sai dể hành hạ trả thù.

Kính thưa quý vị,

Đoạn trường ai có qua cầu mới hayáữ. Ai đã từng qua các nhà tù của cộng sản Việt Nam, thì mới thấu được những cực hình mà người cộng sản đã dành cho người tù cải tạo.

Tôi đã là tù nhân, tám năm qua các nhà tù cọng sản VN, trong đó có bảy năm tại trại T.154. Cũng như qúy anh Phạm Văn Đức, anh Dương Văn Lội, anh Đỗ Bình ... Nên từng chứng kiến những thảm cảnh đau thương kinh hoàng nhất, ấy là có những vị tù đã bị xử bắn, bị đánh đến gay tay, đến chết, cũng có vị bị cùm bỏ đói khi chết rồi, mà đôi chân vẫn còn trong đôi cùm sắt treo trên tường, thân thể quắt queo trên nền gạch lạnh lẽo của phòng biệt giam tăm tối.

Những người tù còn sống, hàng ngày như những bộ xương di động. Quý vị ấy đã từng thay trâu bò cày, bừa, đốn, vác củi ... Dù nắng như thiêu đốt, hay những ngày đông buốt giá tất cả đều phải dầm mình dưới sình lầy tới ngực, tới bụng, điả đeo tới cổ đục xuyên aó quần hút máu. Nhưng lao động đến tối, nếu ngày nào không đạt chỉ tiêu thì bị phạt không cho tắm. Quý vị làm sao tưởng tượng được, là nam tù thì còn có thể chịu đựng, nhưng với đám nữ tù cả ngày dầm mình dưới sình lầy đến tối lại bị phạt không được tắm, chỉ được xuống giếng rưả qua loa rồi vào phòng cho công an trại điểm danh khóa cưả để còn về nhà lo ăn và ngũ. Mặc cho đám nữ tù lên sạp nằm khóc không còn thiết gì đến chén sắn độn cơm nưã.

Không những thế mà khi ra tù họ còn bị quản thúc, quản chế, còn bị công an mở ỡáToà án nhân dânáữ rồi tổ chức cho những gia đình đảng viên cộng sản đấu tố. Cùng đường họ đành phải liều chết vượt biển tìm tự do, có người đã bị vùi thân dưới lòng biển như số phận của hàng ngàn thuyền nhân trước đó. Và tôi cũng là người vượt biển may mắn đến được nước Pháp.

Là một đãng viên VNQDĐ, Trực thuộc Trung ương Pháp định và chính thống do cố chủ tịch Vũ Hồng Khanh lãnh đạo và cũng là một quân nhân, mười mấy năm qua tôi vẫn hằng xót đau theo từng nỗi đau của các chiến hưũ, đồng bào, đồng chí còn ở lại quê nhà. Tưởng rằng nỗi đau chỉ đến đó. Không ngờ hôm nay lại còn thêm một nỗi đau lớn hơn thế nữa. Ấy là khi biết được đảng cộng sản Việt Nam đã đem một phần đất và biển đặc biệt là Ải Nam Quan lịch sữ hiến dâng cho Trung quốc. Kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.

Như vậy mà trong bài hát Giải phóng miền Nam » của họ có câu: ỡGiải phóng miền Nam, chúng ta cùng quyết tiến bước, diệt đế quốc Mỹ đánh tan bè lũ bán nước ... ữ Bây giờ thì toàn dân đã rõ. Lạy lục Mỹ cũng chính là đảng cộng sản VN, và bè lũ bán nước cũng chính là bè lũ đảng cộng sản VN. Thế nhưng tại quốc nội ai dám lên tiếng đều bị họ bắt bớ, cô lập. Không những thế mà các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng đêù bị cầm tù, khủng bố, đàn áp dã man, cả gia đình các vị ấy cũng bị trù dập, đến những bé thơ đến trường, họ cũng tổ chức cho thầy, cô và học sinh trong lớp sỉ vả và xa lánh.

Vậy giờ đây, chúng ta là những người cầm bút đang sống tự do nơi hải ngọai, lẽ nào lại làm ngơ ngồi viết nhạc, văn và thơ tình bởỉ:

Trong hoàn cảnh đất nước hôm nay

Mọi giấc mơ hoa đều có tội ữ

Chúng ta không sắt máu như người cộng sản. Nhưng bên cạnh những bài thơ, bản nhạc những chuyện tình, chúng ta đừng quên dùng ngòi bút của mình để nêu cao chính nghiã dân tộc. Nhưng trước hết, chúng ta những người cầm bút chân chính, hảy xóa bỏ mọi bất đồng, đoàn kết lại với nhau, loại trừ những phần tử nhân danh là Quốc gia, ty nạn để làm tay sai, Việt gian, cộng sản. Không dùng ngòi bút để vu khống, chụp mũ, nhục mạ lẫn nhau gây nên bút chiến. Mà hãy tận dụng ngòi bút của mình, để gọi kêu đoàn kết dân tộc, để cùng nhau tìm phương cưú lấy quê hương, và để giành lại từng tấc đất đã rơi vào tay giặc thù phương Bắc. Thu hồi Ải Nam Quan lịch sữ.

Kính thưa quý vị,

Vì vậy hơn lúc nào hết là lúc này. Đứng trước họa Bắc thuộc lần thứ ba. Nếu ai đang tâmphá họai đoàn kết, thì kẻ âý mới chính là kẻ giặc. (LỆ TUYỀN)

 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002