|
|
|
TRANG THƠ
Tặng Huỳnh Mai Hoa Tôi là kẻ đa sầu thêm đa cảm Đọc dò ng thơ mà thương xót cuộc đờiLà thi nhân tình thơ gởi muôn nơi Xây ước vọng trong vòng tay ảo tưởng… Tôi là kẻ tương lai không định hướng Hồn mênh mang lưu luyến mãi phương trời Buồn lê thê thay cho những cơn vui Đê m nhòa lệ tiếc ngày thơ êm ấm !Tôi là kẻ cũng một thời xuân thắm Ba mươi năm nhớ mã i một chân trờiLà kiếp tằm từng nhỏ lệ rơi rơi Ngày nào đó cũng hương phai sắc úa… Tôi là kẻ gửi tình qua cánh gió Vẫn bơ vơ trong sương khói bão bùng Tìm trong mơ tổ ấm để nương thân Trời mưa lũ…tìm đâu tia nắng ấm ? Tôi là kẻ hơn nửa đời chiếc bóng Sống âm thầm chấp nhận một thân đơn Lấy thơ, văn để che lấp tủi hờn Mượn giấy, bút thay cho lời tình tự… Tôi và bạn hình như chung tâm sự Cùng gian nan đơn độc giữa xứ người Một loài hoa chẳng trọn nụ cười vui Nên giao cảm qua lời thơ nức nở Nếu ai đó…đọc vần thơ tôi gởi Cảm thông cho nỗi khổ kiếp con tằm Nhả đường tơ tâm huyết chốn thi, văn Chỉ mơ ước …một giây…người toại ý…
Biết sao là dại là khôn Trăm năm một giấc chập chờn tỉnh say Vì đâu lại cứ quắt quay Mà đêm thao thức mà ngày viễn vông Cái còn cái mất là không Môi son rồi nhạt rượu hồng rồi vơi Lãi chăng còn một trận cười Buồn chăng canh bạc nửa đời còn đen Nhìn vào chỉ thấy bon chen Bạn xa ai đó? Bạn quen và mìnhNgàn xưa cánh bướm trang sinh Gió mưa lại thấy chung quanh bồi hồi
Ta về đây giữa mùa đông rét mướt
|
Copyright (c) DaiChung News Media 2002